Lê Ngọc và các bạn
Hội ngộ tháng sáu ở Cali, và các bạn chia tay, Ngọc trong lòng cứ thắc mắc về sự im hơi lặng tiếng của Cao Ngọc Cường, lại nghĩ rằng "sáu mươi đâu gọi là già, tính đi tính lại vẫn là hai mươi" À quên ba lần hai mươi! Dù sao thì cũng là đầu xuân( của tuổi già), mà sao Cường đã mệt vì các chuyên bay dài nên chỉ cho bà con thưởng thức môt bài thơ hay rồi lặn luôn gần hai tháng nay mới lại chịu khó trở lại bàn phím computer. Hóa ra Hương Tình Bằng Hữu làm bạn ngây ngất quên cả tháng ngày như thế. Quí hóa thay Cao Cường! Thành thật tán dương các bạn ! Thoi gian qua bao nhiêu là chuyen vật đổi sao dời mà tấm lòng vẫn thủy chung cùng nhau như thuở đầu xanh, khi anh hai mươi và em cũng vào tuổi hai mươi. Ôi! Tuổi hai mươi! Nhân loại đón chúng ta như đón mùa Xuân, và những nụ cười chúng ta nở trên môi là những nụ cười không hậu ý. Diễm phúc lắm mới sống lại được cùng nhau những ngày tháng đó, mới hưởng cùng nhau những ý vị này. Cay đắng, ngọt bùi chắc chắn chúng mình ai cũng từng trải. Trăn trở, xót xa mình biết lấy mình ai ai cũng đã ngậm bồ hòn làm ngọt. Đời mà! Người mà!
Thu Thủy, Minh Hải và các bạn thân mến mình cùng nhắc nhở nhau "Giữ niềm vui, giữ lòng trong sạch và đem hết nghị lực ra làm viêc." (Khái Hưng_ Nửa chừng Xuân) Tụi mình đã quá Xuân chưa Cao Cường???
Thân, LN.
Này
Bạn hiền sao lại cứ phân vân
Tính đếm làm chi để ngại ngần
"Đôi tám Xuân đi trên mái tóc"
Giờ ngoài sáu chục vẫn còn Xuân
Xuân không có tuổi, không biên giới
Xuân có tuổi thêm đẹp bội phần
Xuân vẫn mãi là Xuân Di Lặc
Xuân ở trong lòng phơi phới Xuân
bạn cứ mãi là hai mươi tuổi
Nhân ba nhân bốn vẫn còn Xuân
cao ngọc cường, đđsn
Tuần
vừa qua mình bận rộn chuẩn bị Lễ Tiễn Biệt người Chị lớn của hướng Đạo
VN : chị Pauline Phan Nguyệt Minh, mất khi vừa qua tuổi 86 . Trước 75
chị là hội trưởng Hội Nữ hướng đạo Việt Nam . Chắc T2 và chị Y Tuyết nhớ
Tr Phan Nguyệt Minh. Và các bạn chắc có nghe qua tên chị là Thượng nghị
Sĩ Pauline Nguyễn Văn Thơ Phan Nguyệt Minh trong liên danh TNS Trần Văn
Lắm
Tang lễ đã xong nên mới có thì giờ hý hoáy e mail cho các bạn đây
Thân mến
C2
Gửi T2 và chị YT bài
ĐIẾU VĂN
(Bài đọc trong Lễ Tiễn Biệt và lúc hạ huyệt
cố Trưởng Pauline Phan Nguyệt Minh ngày 9 và 10 tháng 8 năm 2015)
Nhớ Trưởng xưa:
Một đóa Xuân tươi
Một vầng trăng sáng
Sinh hoạt cùng Đoàn Tráng Đồng Tâm,
Đạo Thủ Đô
ngày ấy ở miền Nam
Là nữ hướng đạo sinh
thời niên thiếu
Chí rắp theo gương anh thư Trưng, Triệu
Đạo tòng phu đã tròn việc tề gia
Phận nữ lưu mong phục vụ nước nhà
Giúp Ích như châm ngôn ngành Tráng
Nơi Thượng Viện,
Trưởng là vầng trăng sáng
Từng Lập Pháp, để gìn giữ kỷ cương
Giúp soạn Luật, mong bảo tồn phép nước
Việc xã hội, nhân quần luôn mong ước
Trưởng hằng quan tâm phụ nữ, cô nhi
Cho đến khi phải bỏ nước ra đi
Nơi hải ngoại, chí vẫn không thay đổi
Trưởng lại hoạt động trong ngành xã hội
Nhập vào ngay dòng chính xứ Hoa Kỳ
Từng là Giám đốc Trung Tâm USCC
Giúp đồng hương khi định cư tỵ nạn
Ôi nhớ Trưởng
Người chị Cả
Chị vẫn luôn là Bạn
Luôn là người Bạn lớn của chúng em
Nhớ nụ cười hiền hậu khó mà quên
Ôi tấm lòng chị
Như đất miền Nam bát ngát
Khi Phong trào
trên con đường phục hoạt
Nơi quê người chị sát cánh cùng anh
Lại bôn ba cùng các Trưởng đồng hành
Vì tương lai Việt Nam
Vì Phong trào Hướng Đạo
Khi Bách Hợp
sánh vai cùng Tam Diệp
Chị đã cùng Anh, là một đôi rất đẹp
Như ông bà Bi-Pi ngày trước đã mở đường
Cho bây giờ rừng Bách Hợp tỏa hương
Và Tam Diệp vẫn tươi xanh màu lá
Tiễn biệt Trưởng
Chia tay người chị Cả
Trên thiên đường chị mãi mãi cùng anh
Tay trong tay vĩnh viễn song hành
Chia tay Trưởng
Cùng nối vòng thân ái
Trưởng Nguyệt Minh ơi
Hôm nay và mãi mãi
Trưởng là vầng trăng tỏ
Soi đường chúng em đi
Dắt dìu đàn chim nhỏ
Tìm theo dấu Bi-Pi
Trên đường về Nguồn Thật
ĐĐSN phụng soạn
On Aug 12, 2015, at 1:08 PM, le-ngoc dang wrote:
Thu Thủy, Cao Cường, Minh Hải, và các bạn mếnHội ngộ tháng sáu ở Cali, và các bạn chia tay, Ngọc trong lòng cứ thắc mắc về sự im hơi lặng tiếng của Cao Ngọc Cường, lại nghĩ rằng "sáu mươi đâu gọi là già, tính đi tính lại vẫn là hai mươi" À quên ba lần hai mươi! Dù sao thì cũng là đầu xuân( của tuổi già), mà sao Cường đã mệt vì các chuyên bay dài nên chỉ cho bà con thưởng thức môt bài thơ hay rồi lặn luôn gần hai tháng nay mới lại chịu khó trở lại bàn phím computer. Hóa ra Hương Tình Bằng Hữu làm bạn ngây ngất quên cả tháng ngày như thế. Quí hóa thay Cao Cường! Thành thật tán dương các bạn ! Thoi gian qua bao nhiêu là chuyen vật đổi sao dời mà tấm lòng vẫn thủy chung cùng nhau như thuở đầu xanh, khi anh hai mươi và em cũng vào tuổi hai mươi. Ôi! Tuổi hai mươi! Nhân loại đón chúng ta như đón mùa Xuân, và những nụ cười chúng ta nở trên môi là những nụ cười không hậu ý. Diễm phúc lắm mới sống lại được cùng nhau những ngày tháng đó, mới hưởng cùng nhau những ý vị này. Cay đắng, ngọt bùi chắc chắn chúng mình ai cũng từng trải. Trăn trở, xót xa mình biết lấy mình ai ai cũng đã ngậm bồ hòn làm ngọt. Đời mà! Người mà!
Thu Thủy, Minh Hải và các bạn thân mến mình cùng nhắc nhở nhau "Giữ niềm vui, giữ lòng trong sạch và đem hết nghị lực ra làm viêc." (Khái Hưng_ Nửa chừng Xuân) Tụi mình đã quá Xuân chưa Cao Cường???
Thân, LN.
No comments:
Post a Comment