Monday, November 30, 2015

BA MƯƠI, NGÀY ẤY- LÀM GÌ ? Ở ĐÂU?

Các Bạn thân mến
 Tháng Tư ngày 30 lại đến với bao cảm xúc
Chắc chắn , mỗi người trong chúng ta đều có những kỷ niệm khó quên về ngày đjnh mệnh này 
 Ba mươi, ngày ấy - làm gì ? ở đâu?
 Một câu hỏi được đặt ra cho chúng ta để cùng nhau chia sẻ những cảm xúc những kỷ niệm về 30-4 năm ấy
Xin hãy kể lại để sau 38 năm chúng ta nhớ lại ( và bạn cũng có thể không cần kể lại gì , vì tất cả đã là vô ngôn ...)

 Phần tôi , năm đó là lính trấn biên trên căn cứ 41 vùng Chu Pao với nhiệm vụ an ninh QL 14 cho đồng bào Kontum di tàn và cũng rút đi vào ngày cuối cùng 23-3-75
Bị bắt ở Cheo Reo (Phú Bổn) từ cuối tháng 28-3 sau gần 1 tuần đói khát cùng lính tìm đường về Tuy Hòa trong Thung lũng hồng Phú Bổn.
 Ngày 30-4 cả trại Tù cả nghìn SQ tù binh đã  bật khóc cho thân phận mình và đất nước khi nghe tin Saigon thất thủ. Hết thật rồi và không còn gì nữa mà hy vọng....rồi..
từ đó là những ngày lao tù CS ở Đức Cơ, Bàu Cạn, KTK, Kon Hà Nừng , Ba Tơ, cuối cùng là Tổng Trại 4 An Trường Thân ái
 Xin các bạn đọc bài thơ này như một lời tâm sự về  Ba mươi, ngày ấy - làm gì ? ở đâu?

                                                  Thân ái
                     C2

Nỗi buồn tháng Tư
 Trải qua mấy chục năm dư
Mỗi năm cứ đến tháng Tư lại buồn
Ta như con nước xa nguồn
Lòng day dứt tựa chiều hôm nhớ nhà
Tháng ngày cứ thế trôi qua
Bao nhiêu oan trái  đến là khó quên
Nỗi buồn từ đó có tên
Mỗi năm, đến tháng tư đen lại buồn
Tôi đi như nước xa nguồn
Tuổi như là lá thu dồn mà thương
Ngồi ôn lại một chặng đường
Bao nhiêu máu lệ đoạn trường sinh ly
Bạn ơi ! Còn hỏi mà chi !!
Ba mươi ngày ấy - làm gì ? ở đâu?
" Trải qua một cuộc bể dâu"
Chuyện xưa nhớ lại còn đau đớn lòng
Cờ tàn, chốt đã sang sông
Thì ta đã mắc trong vòng lao lung
Hỡi ơi ! Thiên địa khôn cùng
Hùm thiêng sa bẫy, vẫy vùng cô đơn
7 B tuyệt lộ kinh hồn
Quân dân tan tác dưới bom đạn thù
Kontum , Phú Bổn , Pleiku
Tây nguyên chưa đánh đã thua chạy dài
Cờ tàn, chỉ một nước sai
Vẫn còn di hận đến vài nghìn năm
Tháng ba, năm đó …ngày N
Bọn ta : một lũ tốt đen thủ thành
Kiến bò miệng chén loanh quanh
Đêm thì hứng pháo, ngày canh tiền đồn
Ngùi trông phố núi mà buồn
Mù trong sương lạnh đời hôn mê rồi
Chập chùng những núi những đồi
Mà ta là một miếng mồi lớn lao
Hết Chư Xang, lại Chu Pao
42 , 41: nơi nào cũng ghê (1)
Thân trai , sương gió phủ phê
Sống là gửi, thác là về , thế thôi
Chập chùng biên trấn núi đồi
Đâu còn dám nghĩ xa xôi ngày về
Kinh hoàng tỉnh lộ 7B
Mười phần chết bảy may về được ba
Thầy trò  lạc giữa rừng già
Lẩn lút nhắm hướng Tuy Hoà mà bương
Sức tàn lực cạn cùng đường
Sa cơ dẫu có anh hùng cũng thua
Thân tù binh thấy thảm chưa!!
Chân không giày , áo te tua  bèo nhèo
Dẫn đoàn tù ngược Cheo Reo
Xỏ xâu , chúng áp dụng theo luật rừng
Báng súng chúng dộng vào lưng
Vào đầu vào mặt tù không lưu tình
Trả thù, chúng bắn tù binh
Mạng người như rác , điêu linh mịt mờ
Thân tù rạc đến xác xơ
Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn
Cũng đành nhẫn lúc vận đen
Vẫn nuôi hy vọng còn phen thoát tù
Hơn một tháng sống âm u
Không biết tin tức ngoài kia thế nào
Tình hình chiến sự ra sao?
Miền Nam tận tuyệt anh hào rồi ư!
Đau thương  30 tháng Tư
Trời sầu đất thảm trong tù thê lương .
Ta ôm mặt khóc quê hương
Khóc cho đất nước càng thương phận mình
Bao năm xương máu điêu linh
Kết cuộc ôm phận tù binh não lòng
Thôi còn gì nữa mà mong
Ba mươi ngày ấy, là xong một đời   
Còn đâu gối súng bên trời
Trôi theo mệnh nước tả tơi tháng ngày
Hồ trường, nửa cuộc tỉnh say
Chiêu hồn đồng đội ngày này năm xưa
Nên buồn khi đến tháng Tư
Thuật Hoài khúc ấy gió đùa về đâu (**)
                        Cao Nguyên
             
 (*) Chư Xang , Chu Pao , CCHL 41, CCHL 42 là những Căn Cứ Hỏa Lực phía Tây và phía Bắc Pleiku 
  những địa danh chiến sử:
  Chu Pao, ai oán hờn trong gió
  Mỗi tấc khăn tang , một tấc đường
                 Mùa hè đỏ lửa 1972
(**)  Thuật Hoài
       Thù nước chưa xong, đầu đã bạc
       Gươm mài vầng nguyệt đã bao ngày
                       ( Đặng Dung)

THƯ CỦA LÊ NGỌC

THƯ CỦA LÊ NGỌC
PA 06/04/13

Phương Lan, Cao Cường, chị Sơn Lâm, và các bạn thân mến,

Nếu không có những tấm hình của Lan, và những bài thơ hay thật là hay của Cường  thì những kỷ niệm về ngày xưa thân ái ở Đại Học Sư Phạm chắc vẫn còn là ao ước, khát khao và nỗi buồn lớn của Ngọc khi nhớ về tất cả các bạn.  Hôm nay lại vui hơn vì nhận được mail của chị Sơn Lâm, đọc tin chị mà nghe thấy tiếng chị cười nữa đấy. Mong được tin của tất cả các bạn trong nước. Dù không thể níu lại thời gian đã qua , nhưng chúng mình sẽ cùng nhau ôn lại cảnh cũ, chuyện xưa để cùng nhau chia sẻ một quảng đời nồng nhiệt, chân thành, hạnh phúc.  Bao giờ mình có thể có một trại hè như 73/74 nhỉ??? Nhìn hình ai cũng đẹp quá ! Công tử, hay Công chúa đều dễ thương, dễ cảm làm sao !!! Nhớ ơi là nhớ...
Chúc tất cả các bạn an lành, như ý.

Thương Nhớ mọi người,

Đặng-Thị-Lê-Ngoc.

BẠN VỀ THĂM LẠI SÀI GÒN

from: Charlie Cao
 Sent: Wednesday, January 30, 2013 9:14 AM
Subject: Gửi bạn

Bạn về thăm lại Saigon
Chắc gì phố cũ vẫn còn như xưa
Con đường dưới  nắng ban trưa
Nằm thoi thóp đợi cơn mưa buổi chiều
Bạn về ta gửi đôi điều
Đến từng góc phố vói nhiều nhớ thương
Ghé thăm lại những ngôi trường
Những chiều áo trắng Trưng Vương thuở nào
Về đi bộ dưới hàng sao
Quay quay theo gió bay vào hư không
Về theo những phố phường đông
Đi ngang qua cổng Gia Long ngậm ngùi
Sai gon những sáng trời vui
Cả khu phố  bỗng dậy mùi cà phê

Sai gon ngày đó lê thê
Ta như kẻ đứng bên lề cuộc chơi
Những đêm dài cả một đời
Sai gon thao thức đếm thời gian trôi
Từ khi  vũng biến nên đồi
Chút hương mùa cũ có phôi pha dần

Bạn về lòng có phân vân
Đứng bên này phố tần ngần nhìn sang
Mầu vôi trường cũ vẫn vàng
Mà sân trường đã ...ngỡ ngàng ...đổi thay

Saigon vụt khỏi tầm tay
Bạn về ta gửi những ngày xanh xưa

    Gửi Phương Lan và các bạn ta
Chúc bạn những  ngày nghỉ vui nơi quê nhà
                  C2
Sent from my iPhone
                                     Binh, Lan , Lâm, Thanh, Vân , Mai, Ngọc
                                                  Điệp, Lan, Lâm, Hồng Ngọc
                                 Tứ đại cô nương : H.Ngọc, Lâm, Thanh, Lan.

BÀI THƠ KHÔNG TÊN

BÀI THƠ KHÔNG TÊN

On Jan 20, 2013, at 9:52 AM, gallico158  wrote:
 Jan 21, 2013
 

Nhà văn  Sơn Nam không còn nữa.
       Tặng các bạn bài thơ duy nhất của ông : bài thơ không tên.

Bài thơ không tên - bài thơ duy nhất được biết đến của cố nhà văn Sơn Nam
Tiễn đưa về cửa biển
Những giọt nước lìa nguồn
Đôi tâm hồn cô tịch
Nghe lắng sầu cô thôn
... Dưới trời mây heo hút,

 Hơi vọng cổ nương bờ tre
Bay vút
Điệu hò...ơ theo nước chảy  chan hòa.
Năm tháng đã trôi qua
Ray rứt mãi đời ta
Nắng mưa miền cố thổ.
Phong sương mấy độ qua đường phố
Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê
( câu cuối cùng hay quá, như giọt nước mắt rưng rưng)


Charlie Cao
To gallico158caodanthanh lanle

Jan 22, 2013
Tuyết thân
Cám ơn bạn hiền đã gửi cho bài thơ để gợi nhớ một chốn quê
Nhờ đó mình mới tìm đọc lại Sơn Nam 
Hương rừng Cà mau xuất bản lần đầu tiên vào năm 1961, và vài truyện ngắn đậm chất miền Nam của ông
mà mình đã đọc được in rải rác trên các tập san thời đó như Hương Quê ......
Các bạn có thể vào đây 
Để đọc lại Sơn Nam
       Chúc vui 
         Thân ái 
     C2


Hương Rừng Cà-Mau
Sơn Nam
Thay lời tựa.
Trong khói sông mênh mông, 
Có bóng người vô danh 
Từ bên này sông Tiền 
Qua bên kia sông Hậu 
Mang theo chiếc độc huyền 
Ðiệu thơ Lục Vân Tiên
Với câu chữ:
Kiến nghĩa bất vi vô dõng giả, 
Tới Cà Mau - Rạch Giá 
Cất chòi, đốt lữa giữa rừng thiêng...
Muỗi, vắt nhiều như cỏ, 
Chướng khí mù như sương. 
Thân không là lính thú 
Sao chưa về cố hương? 
Chiều chiều nghe vượn hú, 
Hoa lá rụng, buồn buồn
Tiễn đưa về cửa biển 
Những giọt nước lìa nguồn, 
Ðôi tâm hồn cô tịch 
Nghe lắng sầu cô thôn 
Dưới trời mây heo hút..., 
Hơi Vọng Cổ nương bờ tre bay vút 
Ðiệu Hò... ơ theo nước chảy, chan hoà 
năm tháng đã trôi qua 
Ray rứt mãi đời ta 
Nắng mưa miền cố thở 
Phong sương mấy độ qua đường phố, 
Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê...
 Sơn Nam
Nguồn : 



TÌM LẠI BẠN XƯA

TÌM LẠI BẠN XƯA
Nhờ trang web của Dại học sư phạm Sài gòn gieo duyên, VH3 chúng tôi lại được thêm hai bạn Quỳnh, Ngọc. Vị chi chúng tôi đã có tới 10 người rồi. Nào cùng điểm danh nhé : 
Hồng Ngọc, Đan Thanh, Sơn Lâm, Bạch Tuyết , Ngọc Quỳnh, Lê Ngọc , Phương Lan, Thu Thủy, Cao Cường, Thế Ninh.Thế cũng đủ vui và hạnh phúc

Các bạn thân mến,
Đúng là nhân duyên đã tròn, cho nên VH3 của bọn mình lại có dịp thăm hỏi nhau sau bao năm bặt tin.
Tối qua , đọc thư của Lệ Ngọc , PLan đã bật khóc, và một chút buồn vương vấn khi đọc tin buồn cũa Quỳnh, biết làm sao Quỳnh nhỉ khi cuộc chia tay đã được báo trước. PLan muốn ôm Quỳnh thặt chặt, Quỳnh ạ. Bên cạnh đó, một niềm vui đến thật bất ngờ. khi biết được tin của Quỳnh và Ngọc.
Cám ơn Cường, nhờ bài thơ " Nguyện cầu cho Lan " của Cường đăng trên trang "Ái hữu cựu sinh viên Đại học sư phạm " mà Ngọc đã nhận ra PLan. Niềm vui quá lớn , muốn chia xẻ với các bạn , cho nên đã trả lời cho Ngọc liền.
9:00PM, nhận được điện thoai của Ngọc từ Maryland, hai đứa tranh nhau nói, say sưa ôn lại những kỷ niệm của một thời Đại học. Hai đứa kể lể , tâm tình chuyện ngày xưa , chuyện hôm nay... Bao nhiêu kỷ niệm của ngày xưa hiện lại trong tâm tưởng, tưởng chừng mới xa nhau vài tháng.  Khi Ở Time Square , coundown đến số 0 , cũng là lúc hai đứa cùng chúc mừng năm mới với nhau và nói lời tạm biệt thì ở nơi Ngọc ở đã là 3 giờ sáng. Cám ơn Ngọc, PLan đã ngủ một giấc thât ngon.
Hôm nay là ngày đầu dương lịch, thân chúc tất cả các bạn một năm mới an lành và nhiều sức khỏe.
Hy vọng có một ngày đẹp trời, chúng ta được gặp lại nhau.
PLan.

From: Ngoc Quynh Dang To: "ngocdang; Autumn Nguyen ; lan le ; Tuyet Bach ; DAN THANH CAO THI ; Ninh Lai Sent: Tuesday, January 1, 2013 7:22 PM
Subject: Mung duoc tin ban ngay xua
Thu Thuy oi,
Quynh da cam dong oa khoc nhu tre tho khi nhan duoc thu cua Thuy va Ninh.  That la mot mon qua lon lao ve tinh than.  De nhung tam hon don le bat di phai xa que huong con dip de on co tri tan.  De an ui chia xa tam su va mong uoc tuong lai cua chung minh va cua hau due...Chung ta se noi vong tay lon..
Cam on Thu Thuy da an ui...Quynh nhieu may man trong duong tinh duyen.  Duoc yeu, biet yeu, duoc may man la hai nguoi ban duong chung thuy trong 43 nam troi.  Chia se moi noi dau thuong cua dan toc cung nhu nhung vui thoa trong hanh phuc lua doi.  Den thang sau 2013 la dung ba nam Quynh le ban.  Hoang Trong Cuong, Chang thu sinh dep trai hoc gioi, Chang Si Quan Hai Quan khoa 21, hao hoa, chung tinh, va cung la mot nguoi ban duong cuong nghi thuy chung cua Quynh da duoc an nghi va bat dau hanh trinh moi. Quynh buon vi le ban, co don vi thieu Cuong nhung duoc an ui nhieu khi on lai nhung ky niem dep, vui nhieu hon buon cua hai dua.  Tui Quynh co chau Huy, 40 tuoi  con dau Quynh la co giao day cac loai dan day.  Chau dich ton vua duoc 6 thang.  Chau Khanh,38 tuoi, con re theo nganh IT.  Chau ngoai trai 8 tuoi, chau gai 3 tuoi.  Vo chong chau Huy lap nghiep o Florida, investor cho LPI.  Vo chong chau Khanh lap nghiep o Philadelphia, cach Quynh 2 tieng lai xe,  chau la bac si nganh Duoc. 
San Diego la mot thanh pho dep va sang trong...Thuy ke them chuyen ve gia dinh va ban be nhe...Quynh, Cuong theo tau Hai Quan roi VN vao Thang Tu 1975.  Ngoc va dai gia dinh den My vao thang Sau 1990.  
Them mot nam nua noi dat la....Quynh men chuc Thuy, Ninh, Lan, Tuyet, va Dan Thanh cung toan gia quyen cua cac ban mot nam moi tran day hanh phuc va duoc vui thoa trong moi du tinh.
Mong duoc gap lai, va cung mong se biet duoc them tin tuc cua ca lop.
Ngoc Quynh

  --- On Tue, 1/1/13, Autumn Nguyen
From: Autumn Nguyen
Subject: Mung duoc tin ban ngay xua
To: ngocquynh; ngocdang; "lan le" , "Tuyet Bach" , "DAN THANH CAO THI" , "Ninh Lai"
Date: Tuesday, January 1, 2013, 2:28 AM

chị Qùynh và Lệ Ngọc mến,
Thu Thủy cảm thấy bất ngờ và rất vui được biết tin của Lệ Ngọc và chị Quỳnh do P.Lan chuyển đến qua e-mail (cam on P.Lan). Kể từ ngày khóa VH3 chúng ta  tốt nghiệp DHSP năm 2006 vào lứa tuổi trên 20 rồi mỗi người chúng ta đi nhận dạy học  ở một nơi khác nhau, cuộc đời đã có rất nhiều biến đổi với ly tan, nào ngờ vào lúc "xế chiều" này chúng ta lại tìm được nhau !!! Qủa là sự thú vị có lẫn xót xa và hạnh phúc phải không Ngọc ?
Th2 xin chia buồn với chị Quỳnh. Dù phu quân chi Quỳnh mất đã 2 năm nhưng chắc rằng nỗi buồn nhớ vẫn còn đầy.
Ngọc viết: "Hai mươi hai năm xa quê hương", vậy bây giờ Ngoc đang ở đâu? Chi Qùynh ở đâu?
Thu Thủy viết thư này cho Lê Ngọc từ thành phố San Diego, tiểu bang California, Hoa Kỳ. Chỉ còn 45 phút nữa thì bước sang năm mới 2013. Giờ giao thừa Dương Lịch sắp điểm rồi! Thương mến chúc Lê Ngọc một năm mới an bình, vui vẻ, may mắn, khỏe mạnh.
Ngọc ráng dành thời giờ trả lời bạn bè nhé.
ThuThủy



Các bạn thân mến

Rất vui khi Nhị Thập Bát Tú VH ( mà mình còn nhớ rất nhiều hình bóng cũ ) lại có cơ duyên biết tin nhau sau  gần 40 mươi năm cách trở 
Đọc thư tâm sự của Ngọc Quỳnh , Lê Ngọc , Thu Thủy , Phương Lan ..... mà  Cn càng thêm nhiều cảm hứng thơ 
.
 Xin lỗi Lê Ngọc vì đã nhầm Lê thành Lệ 
 Câu thơ ấy  nay phải sửa lại như thế này 

Quỳnh kia một đóa Ngọc trên cành.
Sen lấp trong bùn còn nguyên nét,
Núi Rừng còn ủ mộng Ngày Xanh.
Lời Đường thi vẫn rền trong mộng,
Mơ ngày Tiệp báo khắp kinh thành.
Cả một trời lên màu Hồng Ngọc,

Trắng xóa hoa Lê Ngọc viễn hành.
Ngóng mãi về Phương trời cố Lý,
Quê nhà xa khuất mấy ngàn xanh.

Chị Ngọc Quỳnh , Cn nhớ lại ngày trước kia anh H T Cường ( đến bây giờ mới được biết tên anh thì tiếc thay ....) đôi khi thường đến đón chi trong bộ quân phục SQHQ trông rất oai phong " đường đường một đấng trượng phu "
và sau đó không lâu Cn cũng phải " xếp bút nghiên " đi theo bước các huynh trưởng .. huhuuuh ..) Cn sẽ gửi đến các bạn 1 tấm hình khi là lính alfa đến quý bạn sau 
 Cái" sau " của Cường gần 2 năm rồi mà chưa thấy hình lính  alpha, thôi để Lan đưa lên cho rồi. Hihihi
    
Kể cho các bạn nghe trước đây nhà mình có trồng rất nhiều cây Quỳnh ( có khi nở hoa ) cây Dao ( ít khi nở hoa lắm ) ( một vùng như thể cây Quỳnh cành Dao - N Du)
Mình đã từng có thú chờ nửa đêm để xem hoa Quỳnh nở ( có lẽ bị ảnh hưởng câu thơ '' Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên " ??)
nhất là loại Quỳnh trắng mong manh , nửa khuya khi hương thơm  tỏa ra là biết hoa sắp nở và rất chóng  tàn 
( lại nhớ " 
Chẳng phải là hoa, chẳng phải sương 
Nửa khuya em đến, sáng em về 
Đến như giấc mộng xuân không đợi 
Đi tựa mây trời không định nơi   
Hoa phi hoa,  
 Vụ phi vụ.  
Dạ bán lai,  
 Thiên minh khứ.                                          
 Lai như xuân mộng kỷ đa thời,  
Khứ tự triêu vân vô mịch xứ! -Bạch Cư Dị )
nhưng Quỳnh hoa không đợi trời sáng đâu , hoa tàn ngay khi đã mãn khai . mong manh quá.
 Hôm đó , mình có làm 1 bài Luât Đường vịnh Hoa Quỳnh xin chép lại tặng chị Ngọc Quỳnh để mừng phút tái ngộ đầu chỉ trên không gian ảo này

Vịnh Hoa Quỳnh

Nửa khuya thoang thoảng một mùi hương
Theo gió tỏa lan khắp bốn phương
Một đoá quỳnh thơm hồn viễn xứ
Đôi vầng nguyệt bạch bóng hồ gương
Dịu dàng khép mở khoe màu ngọc
E ấp phô bày dấu móc sương
Tàn vội chẳng chờ cho đến sáng
Để nhân gian tiếc lục phai hường

Cao Nguyên 

 Rất thân rất nhớ các Bạn 
           Cao Nguyên - Cao Ngọc Cường



THƠ CHO BẠN Ở VIỆT NAM

THƠ CHO BẠN Ở VIỆT NAM

e-ngoc dang
To danthanh caobachtuyet hothuthuy nguyen and 4 More...

Jan 19, 2013
MD, 01/19/13

Đan Thanh, Bạch Tuyết và các bạn thân mến,

Cảm ơn các bạn đã đại diên lớp mình có mặt trong tang lễ Cô Lê Thị Lư(Phan Hồng Lạc).  Lê Ngọc biết Thầy rất buồn, nhưng không thể chia sẻ gì hơn là những lời chia buồn và thăm hỏi. Mong rằng ngày tháng trôi qua, nỗi nhớ tiếc Cô trong lòng Thầy sẽ nhẹ nhàng hơn.

Bạch Tuyết ơi! chúc mừng bạn có con ngoan dâu hiền; gây dựng hạnh phúc cho các con là niềm vui lớn của người làm cha mẹ Tuyết nhỉ.  Sang Mỹ, Ngọc cũng không có cơ hội để đi dạy học lại thật sự, nhưng trong công việc, nhất là vào mùa hè khi học sinh Mỹ đi làm thêm ở sở, Ngọc thỉnh thoảng cũng phải hướng dẫn, chỉ giảng công việc cho họ cũng vui, và cũng ra dáng Thầy Cô lắm.  Buồn làm chi,'nếu đời cho ta chanh, thì ta pha Lemonade', mấy đứa nhỏ làm việc với Ngọc tụi nó hay rêu rao câu này khi phải làm những viêc khó, hay không được chọn lựa... Ở đâu cũng vậy, cũng có một số lượng hạnh phúc dành đủ cho ta đi trọn đường trần. Ngọc mừng cho Tuyết có thể sắp xếp thì giờ đi chùa lễ Phật và làm công quả, và cũng đồng ý với bạn là giận viêc xấu, chứ không ghét người. Là người thì ai cũng có lúc vô minh, càng vô minh nhiều thì càng đáng thương nhiều, do đó nếu mình chưa đủ năng lực, hay không đủ nhân duyên tốt để giúp đổi thay thì mình phải biết buông xả để khỏi gây những nghich cảnh, nghiệp quả thêm cho chính mình, và cho người.  Lúc Ngọc về thăm nhà, chị chồng cũng dẫn đi lễ vài chùa, các chùa ở thành phố Sài Gòn thay đổi nhiều quá. Nhiều thêm nhưng buồn quá !!! Nói chung là tất cả chúng ta dù đi hay ở đều đang ngắm xem "bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương"!!!

Đan Thanh thuơng mến,  Ngoc nhìn hình thì nhận ra Đan Thanh ngay,  tuy rằng có hơi mũm mĩm hơn xưa.  Ở tuổi tụi mình hầu hết là phát tướng hết, Ngọc cũng không ngoại lệ.  Ngọc lên cân nhưng sức khỏe không tốt, phải uống thuốc cao máu và bịnh tim. Tuy nhiên Ngọc nghĩ biết bịnh là hết bịnh, đói ăn rau, đau uống thuốc nên vẫn ăn ngon, ngủ yên lắm.  Đan Thanh liên lạc thường xuyên với Thầy thật là đáng quí.  Thời gian là liều thuốc để làm dịu những cơn đau buồn mất mát như vậy.  Anh của Thanh có còn đi dạy hay cũng nghỉ hưu rồi???  Ngọc vẫn nhớ ngôi nhà Thanh ở, nơi có giàn dưa tây thật đẹp và thật sai trái.  Nhớ ba mẹ Thanh, hai bác rất hiền;  nhớ viêc Thanh bị mất xe Honda, Phương Lan và các bạn đưa Thanh về nhà, gặp Ba Thanh, Thanh nói "Ba ơi! mất xe rồi!" bác không la một tiếng nào chỉ bật khóc và nói "rồi ngày mai tụi mi làm sao mà đi học???"  Chỉ một lời than ấy cho Ngọc biết rằng bác trai đã có cuộc sống rất thanh cao...Sau đó ít lâu Thanh nhận được giấy báo tìm lại xe, cả lớp đều mừng, riêng Ngọc bên nỗi mừng cho bạn Ngọc còn có một niềm tin vững chắc hơn "Ở hiền gặp lành..."

Nhớ các bạn lắm !!! Gặp bạn nào cũng nhắn lời Ngọc như vậy nhé Tuyết, Thanh.

Thân ái,

Đặng Thị Lê Ngọc