Saturday, November 18, 2023

BUỔI ĐẦU THU



  
Sáng nay
Nghe lành lạnh gió heo may
Vàng rơi mấy lá mới hay thu về
Dưng không lòng chợt tái tê 
Và lá rơi
Rơi rơi ....nhè nhẹ rơi rơi
Dường như là tiếng của thời gian trôi 
Rồi tìm lại chút hương xưa 
Bài thơ là hình ảnh nhà sư vừa tụng xong một thời kinh,
đã cảm thấy thu về trong hơi đêm lạnh,
tiếng thu xào xạc trên hàng cây trước am trúc,
Sư quên bẵng đi tuần hương vừa tàn khi vài nhánh tùng
như giăng lưới đón vầng trăng sáng.
Hình tượng thiền qua ý thơ của một thiền sư thời Lý Trần. 
Đọc lại nhân buổi đầu thu.
Cao Nguyên
 
TẢO THU
Dạ khí phân lương nhập họa bình, 
Tiêu tiêu đình thụ báo thu thanh. 
Trúc đường vong thích hương sơ tẫn, 
Nhất nhất tùng chi võng nguyệt minh.
Thiền sư Huyền Quang

早秋

夜氣分涼入畫屏, 
蕭蕭庭樹報秋聲。 
竹堂忘適香初燼, 
一一叢枝網月明。

 
Đầu thu
Khí đêm chia hơi mát vào bức rèm vẽ, 
Cây trước sân nhà xào xạc báo tiếng thu. 
Dưới mái tranh quên bẵng hương vừa tắt, 
Mấy nhánh tùng giăng lưới vầng trăng sáng.

 
ĐẦU THU
Đêm chia hơi lạnh bức rèm hoa,
Tiếng thu xào xạc trước hiên nhà.
Mái trúc bẵng quên hương vừa tắt,
Nhánh tùng giăng lưới đón gương nga.

Cao Nguyên Minh dịch
24 tháng Chín 2015




 

TẢN MẠN VỀ GIÁO DỤC

 



Tản mạn về giáo dục

Nhân ngày 17-2

Cao Nguyên Minh

Trên báo Lao Động online ngày 17-2- 2019 cho biết có “40.000 cử nhân sư phạm thất nghiệp, vẫn có hàng nghìn thí sinh đăng ký xét tuyển vào ngành sư phạm “ và cũng theo báo này ( và rất nhiều báo khác của nhà nước ) cho biết thêm là “Tình trạng giáo viên thừa thiếu cục bộ vẫn diễn ra, con số cử nhân sư phạm thất nghiệp vẫn tăng, trong khi đời sống giáo viên còn khó khăn, Bộ GDĐT lại chủ trương nâng đầu vào các trường sư phạm, đã có nhiều băn khoăn rằng sẽ không nhiều người giỏi muốn vào sư phạm. Việc tuyển sinh ngành sư phạm đã khó khăn sẽ càng khó khăn.” ( Source : https://laodong.vn/giao-duc/40000-cu-nhan-su-pham-that-nghiep-van-co-hang-nghin-thi-sinh-dang-ky-xet-tuyen-vao-nganh-su-pham-603896.ldo).
Tôi cũng được biết thêm mới đây Đại Học Sư Phạm TP HCM “tuyển sinh đầu vào” vừa ra thêm quy định thí sinh dự thi ngành sư phạm cần có chiều cao tối thiểu từ 1,5 m với nữ và 1,55 m với nam.” (Báo Thanh Niên online cho biết ông PGS-TS Huỳnh VănSơn, Phó hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm TP.HCM, đã lý giải theo “thông tư liên tịch giữa Bộ Y tế và Bộ GD-ĐT, về bảng treo ở lớp học cách nền phòng học từ 0,65 - 0,80 m với trường tiểu học và ở THCS là 0,8 - 1,0 m. Từ đó để nhận thấy chiều cao của thầy cô giáo có ảnh hưởng nhất định từ phương diện yêu cầu nghề. Trong khi Trường ĐH Sư phạm TP.HCM là nơi đào tạo giáo viên (GV) THPT, việc đảm bảo sức khỏe của GV khi đảm trách công tác dạy học cho học sinh THPT là rất cần thiết trong đó có vấn đề về chiều cao.
Cũng theo ông Sơn, quy định này còn căn cứ trên số liệu về chiều cao trung bình của người VN. Những số liệu cập nhật cho thấy chiều cao trung bình của thanh niên VN điều tra từ năm 2009 - 2010 là cận 20 tuổi ở nam đến 164,44 cm và ở nữ lên đến 153,43 cm. “Vì thế chiều cao ở mức 1,5 m với nữ là chấp nhận được”.
Cứ theo những “thông tin” nhận được từ trong nước bấy lây nay, tôi rất lấy làm”quan ngai” về tình trạng thể hình dân tộc mình qua chiều cao của nam nữ thanh niên và của thầy cô giáo tương lai của nước tôi. Trong khi các nước quanh khu vực và cả thế giới đã tăng chiều cao trung bình của dân chúng nước họ lên thêm 10 cm thì sau gần nửa thế kỷ thống nhất dân Việt của tôi lại bị lùn đi về chiều cao đến nỗi tuyển sinh sư phạm phải đo chiều cao của từng người . Cũng như trước đây Bộ GT Vận Tải đã ra qui định “ngực lép” không được lái xe !?!
Thật là thương cảm, kỳ thị và quá đáng.

Các bạn tôi nay là giáo viên về hưu trong nước, có lẽ chẳng ai quan tâm đến tin tức mình này tuy họ rất hãnh diện về ngành học mình đã trải qua và phục vụ hơn nửa thế kỷ cuộc đời. Ngày xưa (lại là ngày xưa khi mới xảy ra hơn 40 năm đây thôi) khi Trường Đại Học Sư Phạm Sài Gòn - phải viết đầy đủ tên trường cũ của chúng tôi để khỏi nhầm với cái trường bây giờ - tổ chức thi tuyển sinh viên hằng năm không bao giờ ra cái qui định quái quỷ và đầy tính kỳ thị như vậy. Một Ban Đệ Nhị Cấp (như Ban Toán, ban Sinh ngữ , Ban Việt Hán....) của ĐHSP SAIGON thời đó mỗi Khoá hàng năm chỉ tuyển khoảng 30 sinh viên và tuyển qua năm dự bị hay năm 1 Văn Khoa, Luật Khoa hay Khoa Học...) và không hề lấy thước đo chiều cao thể hình từng người (có lẽ miền Nam thời “Mỹ Nguỵ kềm kẹp” không mấy ai lùn vì “thiếu đói” )
30 người trúng tuyển thi viết sẽ phải qua một khì thi vấn đáp sau đó trước khi chính thức được nhận vào trường. Thi Vấn đáp ngoài việc kiểm định kiến thức, ứng đối, đam mê với nghề ...của thí sinh ra , thực tế là một hình thức “xem giò, xem cẳng con gà nòi”. Cô câu chuẩn giáo chức dứt cháo nào cà thọt, cà lăm cà lặp, nói ngọng nói đớt .... sẽ bị loại ra một cách kín đáo. Bởi vì nghề nghiệp tương lai dù là nghề giáo dạy trẻ nên những dị tật lộ liễu đều không thể chấp nhận được huống chi anh ngọng cũng không được nhận làm sinh viên sư phạm chứ đừng nói là làm quan đầu ngành giáo dục.
Tôi nhớ một anh bạn đồng khoá Sư Phạm của tôi đã bị loại sau kỳ vấn đáp chỉ vì anh bị liệt tay phải và chỉ dùng 1 tay trái.... 30 thí sinh qua Kỳ Vấn đáp chỉ còn đúng 28 mạng vào chung một lớp và nhị thập bát tú của chúng tôi vẫn giữ tình thân ái đồng môn cho đến bây giờ và không thiếu.  Các  bạn của tôi nếu chọn theo tiêu chuẩn bây giờ thì đều bị lọt sổ vì thiếu thước tấc.
Các bạn Trung học của tôi còn nhớ quý thầy Nguyễn Dần dạy Toán ; thầy Nguyễn Hữu Thời dạy Vạn Vật....thuở đó chiều cao thước tấc của quý thầy thật khiêm nhường thôi nhưng giọng nói sang sảng như Án Anh thời Chiến Quốc nhưng tư cách nhà giáo yêu nghề, khả năng truyền đạt kiến thức của quý thầy không hề thấp như rất nhiều Tiến Sĩ Giáo Sư Xã nghĩa hôm nay.

Một nền giáo dục hơn 40 năm cứ loay hoay sửa sai sai rồi sửa sửa rồi sai ...trong vũng lầy không tách ra khỏi chính trị độc Đảng, không hề có một triết lý giáo dục nhân bản, dân tộc và khai phóng để làm bệ đỡ cho các thế hệ tương lai của nước nhà. Mà nếu có triết lý giáo dục thì đó chỉ là “triết lý Mác Lê“ lỗi thời lạc hậu chỉ đào tạo lớp rô bô phục vụ cho mưu đồ đảng phái chính trị độc tài độc tôn thì thật là bất hạnh cho dân tộc.
Nhà trường Xờ Hờ Cờ Lờ (N ngọng) là nơi buôn bán như chợ trời thật giả khó phân, thầy bán thì trò mua tiền nào của nấy khi trò cần thì thầy làm khó để nâng giá món hàng mình cần bán . Giáo dục, bằng cấp không là giá trị mà là trị giá, giá nào cũng có và một anh thư ký công bộc quèn cũng có thể khoe cái bằng cấp Tiến sĩ Xây Dựng Đảng trị giá $0 của mình trong lý lịch cũng như in trên danh thiếp thiệt là tự hào quá Việt Nam ơi !
Cách đây vài mươi năm “ trí thức chỉ là cục cứt” theo tư duy người CS. Tôi còn nhớ mãi cái ánh mắt khinh miệt dưới cái nón cối đội lệch dáng vẻ kênh kênh trên khuôn mặt non choẹt của một cậu bộ đội Bake (bằng tuổi đứa em trai út của tôi ) một tay cầm AK một tay giật cái kính cận bị nứt một bên của tôi vứt xuống đất dày xéo nó, đạp nát nó , đạp tàn bạo đầy hận thù bằng đôi dép râu trong sững sờ của tôi và bạn đồng tù đồng cảnh ngộ, đau đớn vì nghe giọng nói the thé hỗn hào của một đứa trẻ bên thắng cuộc quát vào mặt “ trí thức như các anh chỉ là cục cứt, đã vào đây học tập cải tạo mà còn đeo kính trắng hả ....” từ khi bị mất đôi kính cận cuối cùng ấy, tôi được nhìn đời bằng đôi mắt mơ huyền , tôi chỉ thấy một vệt vàng vàng nhoè nhoẹt trên màu đỏ máu phất phơ trên cột cờ chính của Tổng Trại 5 Tù Tàn Binh QK5 ngày ấy.
Miếng ngon nhớ lâu đòn đau nhớ đời
Đâu có lâu đâu, những bọn sâu bọ thắng cuộc đó đã đội biết bao nhiêu những danh hiệu trí thức ngay cả những thứ cứt tư bản mà chúng vừa khinh miệt.
Những bản tin mới đây mà tôi đọc được từ những dòng báo chí lề phải hôm nay ngày 17 tháng 2 là một sự thực về ngành Sư Phạm Xã Nghĩa không thể che dấu như Trận Chiến Tranh Biên Giới tàn bạo đau thương và mất mát ngày 17 tháng 2 năm 1979 chống bọn đồng chí Tàu xâm lược đã bị che dấu suốt 40 năm dài.
Thế nên không lạ gì khi được biết thêm có cả nghìn thí sinh đã bị điểm 0 môn lịch sử trong kỳ thi Tốt Nghiệp Bậc Trung Học.

Khi công việc trồng người được coi nhẹ như việc buôn bán tính toán hơn thiệt, khi “đầu vào” không có ai chịu chun vào vì lương phạn hẻo vì áp lực nghề nghiệp thầy giả bộ dạy, trò giả bộ học thì “đầu ra” cũng bị hụt trong khi ta cần đến 25, 30 nghìn Tiến sĩ thì phải nới “đầu vào” dễ dãi tí chút cho tử sĩ chịu chui vào . Khi “đầu ra” bị “ùn ứ” tới 40 nghìn Cử nhân Sư Phạm đi chạy Grab, chạy Uber hay đang tính đi lao động nước ngoài thì ta bóp “đầu vào” bằng cách tăng điểm chuẩn nếu chưa đủ thì bóp thêm chiều cao thể hình như tuyển người mẫu thế là kế sách tuyệt vời , có 102 như những tuyên bố để đời của “nãnh” đạo.

Tôi có đọc ở đâu đó câu nói đại khái muốn biết tương lai của một dân tộc thì chỉ cần nhìn vào nền giáo dục của nước đó.
Xưa cụ Huấn Cao Bá Quát ngồi dạy học phải than như ri:
Nhà trống ba gian, một thầy , một cô, một chó cái
Học trò dăm đứa, nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi
Nghe thiệt thảm nhưng suy ra cái học ngày xưa của cụ Huấn Cao, Cụ Tú Xương vẫn có “đầu ra” tốt hơn cái học ngày nay.

Cao Nguyên
17 tháng Hai 2019

Friday, November 17, 2023

NĂM GÀ THƠ THẨN CHUYỆN GÀ

 NĂM GÀ 

THƠ THẨN CHUYỆN GÀ

nam ga

Năm gà thơ thẩn chuyện gà 
"Cà kê dê ngỗng" để mà vui xuân 
Gà là gia súc hai chân 
Suốt ngày quanh quẩn ngoài sân trong vườn 
Gà nhà thì ngủ trong chuồng 
Gà rừng thì ngủ trong rừng núi thôi 
Gà trống gáy sáng lên rồi 
Ó ò o... dục mặt trời hừng Đông 
Mình gà mà khoác áo công 
Bên ngoài tốt mã bên trong rẻ cùi 
Gà quạ thì lông đen thui 
Gà rô ti lại có mùi rất thơm 
Gà xào xả ớt ăn cơm 
Gà bóp gỏi để mấy ông phá mồi 
Gà luộc ngồi ngự mâm xôi 
Gà Tây là giống gà lôi turkey 
Sang nhất ấy là "gà quý phi" 
"Gà đồng" là ếch, "gà ri" chân lùn 
Gà công nghiệp ở trại chuồng 
Còn gà đi bộ thì thường thể thao 
"Gà tồ". ngộc nghệch thế nào 
Trống choai ngứa cựa dương mào ra oai 
Trường gà mê mẩn những ai 
Xới gà là chốn tranh tài hùng kê 
Canh gà nửa tỉnh nửa mê 
Có người tơ tưởng cháo kê miến gà 
Cứ như nước Pháp Lang Sa 
Thì lấy biểu tượng con gà Gô loa (Gallus) 
Đứa nào ăn cắp gà bà 
Bà phành phạch chửi như là hát thơ 
Mới đây ở xứ Vờ Nờ 
Có anh đầu niểng "gà mờ" u ơ 
Lắp bắp "cờ lờ mờ vờ ..." 
"Nói gà, nói vịt" cái lờ me vơ 
Khiến cho cả nước ngẩn ngơ 
Nghe qua cứ ngỡ đọc thơ bác hồ 
Gà mà gặp cáo, cáo vồ 
Gà mà gặp rắn cứ đờ người ra 
Thấy rùa lại tưởng ba ba 
"Trông gà hoá cuốc" ấy là thằng tui 
"Quáng gà" thì cũng như đui 
Quờ quạng chẳng biết tới lui đàng nào 
Nuôi gà phải dậu phải rào 
Để gà bới bếp khác nào nuôi ong 
"Gà trống tốt mã vì lông" 
Nhưng tuồng "mèo mả, gà đồng" không nên 
Gà là bạn vịt kề bên 
Vịt bơi xuống nước gà lên nóc nhà 
Cớ gì "Bụt ở trên toà 
Gà nào dám mổ mắt" mà kêu than.

nam ga
Cầm đồ một lũ tham quan 
Bám quyền phá nát giang san sơn hà 
“Cõng rắn về cắn gà nhà" 
Thật là đáng chết chớ tha bọn này 
Cùng với tàu cọng chúng mày 
Bọn bây sắp sửa đến ngày tiêu vong 
Mã đề dương cước chờ trông 
Niên lai thân dậu mới mong thái bình 
Con gà gáy dục bình minh 
Con gà gáy sáng nước mình nơi nao 
Anh hùng gặp phải lúc eo 
Như là chim phượng phải theo đàn gà 
Hơi đâu nuôi khỉ dòm nhà 
Nuôi gà bươi bếp nhưng mà có ăn 
"Đầu gà, đít vịt" lai căng 
Cái "mặt gà mái" là thằng hay con 
Thịt gà vừa ngọt vừa ngon 
"Chó già sánh với gà non" mới sành 
"Con gà cục tác lá chanh 
Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi" 
Thầy cúng thì lụy mâm xôi 
Con gà trống thiến xong rồi cắp đi 
Gà nhỏ là giống gà ri 
Gà to là giống turkey bên Tây 
"Giả ơn cái cối cái chày, 
Nửa đêm gà gáy có mày có tao." 
"Chuyện gà, chuyện vịt " tào lao 
Nghe qua rồi bỏ, lao xao kê gà 
Mấy khi có "khách đến nhà 
Không gà thì vịt" mới là hảo a! 
Đẻ mau là "đẻ như gà" 
Đẻ xong cục tác cục ta rầm trời 
Cạc cạc ! ... là vịt lắm lời 
"Gà mái gáy gở" là trời sắp mưa 
Mẹ ru kẽo kẹt võng đưa 
Nghe xao xác tiếng gà trưa não nùng 
Hai con gà đá vẫy vùng 
Tranh nhau tiếng gáy tranh hùng đôi phen 
Chuyện gà thì đã nghe quen 
Của Jean de La Fontaine kể rằng 
‘Con gà mái đẻ trứng vàng” 
Khuyên ta đừng quá tham lam …mọi phần 
Rõ là “ tham thực cực thân” 
"Bút sa gà chết " đừng nên coi thường 
Năm Gà nói chuyện văn chương 
Mà thương Chị Dậu ở trong Tắt Đèn 
Gà quạ chính là gà đen 
Mực đen thì lại có tên mực Tàu 
Gà ô đen bóng đuôi đầu 
Hắc ín thì lại có màu đen thui 
Ngựa ô đen kín đầu đuôi 
Mèo đen thì lại gọi là mèo mun 
Như con "gà nuốt dây thun" 
Hay "đồ gà chết" tệ hơn "gà rù" 
Là đồ lủ khủ lù khù 
Gà toi gà dịch gà rù gà thiu 
Mẹ gà, con vịt" chắt chiu 
Mấy đời mẹ ghẻ mà yêu con chồng 
Tuổi Dậu con gà mơ lông, 
Có mỏ có mồng, sáng gáy o o! 
Cô em tóc thả đuôi gà, 
Miệng cô ăn nói mặn-mà có duyên. 
"Làm như gà bới "gà bươi 
Ăn như heo ấy là người vô duyên 
Gà đen chân trắng đáng tiền 
Đẻ sai mà lại chuyên cần nuôi con 
Gà trắng chân chì không ngon 
Không giỏi ấp trứng nuôi con vụng về 
"Gà ganh tiếng gáy" ó o 
Để cho cáo được bữa no nê lòng 
"Như gà mắc tóc" quay vòng 
Người khi bức bối trong lòng bất an 
"Gân gà"nhớ chuyện Tào Man 
Nhả ra thì tiếc , khó khăn nuốt vào 
"Chuyện gà chuyện vịt" lao xao 
Đều là chuyện vặt thì thào mà nghe 
Nhỏ con là giống gà tre 
Cũng hăng máu đá gầm ghè không thôi 
Đá gà cho nước cho nôi 
Độ gà lắm kẻ mê nuôi gà nòi 
Xúm đông xúm đỏ đứng coi 
Nhưng "đá gà chết" có mòi không hay 
"Gà què ăn quẩn cối xay " 
"Trói gà không chặt" là tay học trò 
"Nửa đêm gà gáy ó o... 
Ông không ngủ được, ông bò lê la" 
Lắm khi "ông cứ nói gà 
Bà nghe ra vịt" thế là cãi nhau 
"Gà nhà bôi mặt đá nhau" 
Chỉ lợi thằng Tàu đến mấy mươi năm 
Thịt gà bóp với lá chanh 
"Chữ như gà bới " là anh đốc tờ 
Gà đá phải chọn gà nòi 
Gà chọi đầu niểng khó coi vô cùng 
Ngứa cựa thì đạp lung tung 
Chó nhà, "gà cậy gần chuồng" nghênh ngang 
Những ai có máu hoang đàng 
"Mào gà hoa khế" lắm chàng dính vô 
Nhảy dù thì phải ôm sô 
Chơi gà có lúc bể bô bất ngờ 
"Ngủ gà ngủ vịt " lơ mơ 
Như mấy ông nghị lờ vờ ngậm tăm
"Nói gà nói vịt" lan man 
"Đá gà đá vịt" là làm qua loa 
Thấy em đầu ngõ ngó qua 
Nụ cười như thể đóa hoa mồng gà 
Cai gà thì phải coi gà 
Chơi "gà móng đỏ" mới là dân chơi 
"Nực gà" vì bị đâm hơi 
"Gà bị nhúng nước" tơi bời cánh lông 
Mua gà lúc chợ đang đông 
Con gà mái ghẹ để ông mang về 
"Cơm gà cá gỏi" ê hề 
Nhất ngon là miếng cánh mề phao câu 
Gà nhà bôi mặt đá nhau 
Tương tàn để tiếng lưu cầu xấu xa 
Chẳng thà làm cái đầu gà 
Còn hơn cúm núm được là đuôi công 
"Vắng chủ gà vọc niêu tôm " 
"Nuôi gà bới bếp" thật không ra gì 
"Khôn ngoan đá đáp người ngoài 
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau" 
Cái mặt khi nốc rượu vào 
Đỏ như gà chọi ồn ào huyên thiên 
Nhớ chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh 
Cầu hôn công chúa, đa tình cả đôi 
Lễ vật thách cưới vua đòi 
Nào gà chín cựa nào voi chín ngà 
Gà ô chân trắng mỏ ngà. 
Đá đâu thắng đấy gọi là thần kê. 
Hết Thân đến Dậu. Xuân về 
Năm nay rồi sẽ OK thôi mà 
“Mai sau về với ông bà 
Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân“.
Cao Nguyên


CHÀO NĂM GÀ 

Tết đến  viết đôi câu đối Tết
Xuân về  khơi một chút hương Xuân
cao ngọc cường

nam ganam ga

Hương xưa ngày cũ xa dần 
Chút lòng hoài cổ có ngần này thôi 
Chó nhảy bàn độc cứ ngồi 
Bức tranh gà vịt quê tôi rối bời.

Tống cựu chia tay khỉ dòm nhà 
Nghinh tân đợi tiếng gà gáy sáng 
Cờ lờ vờ ... khinh phúc thứ gà mờ 
Á ú ớ ... trọng lù như khỉ lú 
Bức tranh gà vịt càng thêm rối 
Tuồng hát quỷ ma phải vãn thôi.

nam ga

Tết con gà, mẹ vẫn nhớ năm Ất Dậu 
Xuân đại cát, con không quên trận Hoàng Sa 
Gà gáy sang canh, gấp sách lại mà thương thân Chị Dậu 
Cáo nằm ưỡn xác, phơi thây ra thậm ghét cái tên Hồ.
Đồ Phải Gió 
(Xuân Đinh Dậu)

Chú thích: 
* Nạn đói năm Ất Dậu 1945 .
* Trận Hoàng Sa cận Tết Giáp Dần (19/1/1974). 
* Chị Dậu nhân vật trong Tắt Đèn của Ngô Tất Tố.


GÀ TRONG TỤC NGỮ CA DAO

Cao Ngọc Cường

Bán gà ngày gió, bán chó ngày mưa: 
Mùa gió gà hay toi, trời mưa chó xấu mã. Bán như thế thì bất lợi. 
Chó già, gà non: Thịt chó già không tanh, thịt gà non mới mềm, ăn mới ngon. 
Chớp đông nhay nháy, gà gáy thì mưa: kinh nghiệm về thời tiết. 
Vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm: khi không có người chỉ huy, kẻ xấu làm bậy. 
Con gà tốt mã vì lông: Người ta dễ bị thu hút bởi cái vẻ bên ngoài. 
Con gà tức nhau tiếng gáy: Tính ganh đua, không chịu kém người khác. 
Cơm chín tới, cải ngồng non, gái một con, gà mái ghẹ: Những thứ người ta ưa chuộng vì ngon vì đẹp. 
Cơm gà, cá gỏi: Khen bữa ăn ngon và sang trọng. 
Đá gà, đá vịt: Làm ăn qua loa. 
Đầu gà, má lợn: Miếng ăn ngon. 
Đầu gà còn hơn đuôi phượng: Đứng đầu một nơi còn hơn làm tớ kẻ khác. 
Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng: Cậy thế bắt nạt người khác. 
Gà đen chân trắng, mẹ mắng cũng mua. 
Gà trắng chân chì, mua chi ngữ ấy. 
Gà chân trắng đẻ sai, nuôi con khéo, ngược lại gà chân đen chỉ để ăn thịt vì vụng về. 
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau: Khuyên đoàn kết, gắn bó với nhau. 
Gà mái gáy gở (không biết gáy): Chê phụ nữ can thiệp vào việc đàn ông. 
Gà nhà lại bới bếp nhà: Chê cùng phe cánh lại phá hoại lẫn nhau. 
Gà què ăn quẩn cối xay: Chê những người không có ý chí. 
Hạc lập kê quần (con hạc giữa bầy gà): Người tài giỏi ở chung với kẻ dốt. 
Hóc xương gà, sa cành khế: Chỉ những điều nguy hiểm cần tránh. 
Học như gà đá vách: Chê những người học kém. 
Khách đến nhà, chẳng gà thì vịt: Thể hiện sự hiếu khách của chủ nhà. 
Lép bép như gà mổ tép: Chê người ngồi lê mách lẻo. 
Lờ đờ như gà ban hôm: Quáng gà, chê người chậm chạp, không hoạt bát. 
Lúng túng như gà mắc tóc: Chê người thiếu bình tĩnh, bối rối. 
Mẹ gà, con vịt: Cảnh của những trẻ em sớm mồ côi mẹ, phải sống với dì ghẻ. 
Mèo gả, gà đồng: Chỉ những kẻ vô lại, sống lang thang, làm bậy. 
Một tiền gà, ba tiền thóc: ý nói món lợi thu về không bằng công sức bỏ ra. 
Mỡ gà thì gió, mỡ chó thì mưa (mỡ gà vàng, mỡ chó trắng): Kinh nghiệm dân gian dựa vào màu mây đoán mưa gió. 
Ráng mỡ gà, có nhà thì chống: Kinh nghiệm chỉ hiện tượng có bão. 
Ngẩn ngơ như chú bán gà, tiền rưỡi chẳng bán, bán ba mươi đồng: Chê người đần độn, không biết tính toán. 
Ngủ gà, ngủ vịt: Ngủ lơ mơ, không thành giấc. 
Ngun ngủn như gà cụt đuôi: Nói một cái gì đó ngắn ngủi đến khó coi. 
Nháo nhác như gà lạc mẹ: Tả vẻ xao xác, đi tìm một cách lo lắng. 
Nhìn gà hoá cuốc: Chê người không nhìn rõ sự thật, lẫn lộn phải trái. 
Phù thuỷ đền gà: Làm không nên việc, phải đền lại phí tổn cho người ta. 
Quạ theo gà con: Nói kẻ xấu rình cơ hội để hại người. 
Thóc đâu mà đãi gà rừng: Chỉ hành vi lãng phí hoặc quá tiết kiệm. 
Tiếc con gà quạ tha: Chê người tiếc cái không đáng tiếc. 
Tiền trao ra, gà bắt lấy: Sòng phẳng. 
Trấu trong nhà để gà ai bới: Việc trong nhà lại để cho người can thiệp. 
Trói gà không chặt: Chê kẻ hèn yếu, không làm được việc gì nên thân. 
Vạ vịt chưa qua, vạ gà đã đến: Than phiền hết tai hoạ nọ đến tai hoạ kia. 
Vịt già, gà to: ý nói vịt già còn ăn được, chứ thịt gà già vừa dai vừa dở.


Tân Xuân Đinh Dậu(2017)

ĐƯỜNG THI - CỔ THI

 ĐƯỜNG THI - CỔ THI

caonguyen

Cao Nguyên tuyển dịch

20.
Tiền Khởi


暮春歸故山草堂
谷口春殘黃鳥稀,
辛夷花盡杏花飛。
始憐幽竹山窗下,
不改青陰待我歸。
錢起

Mộ xuân quy cố sơn thảo đường
Cốc khẩu xuân tàn, hoàng điểu hy,
Tân di hoa tận, hạnh hoa phi.
Thỉ liên u trúc sơn song hạ,
Bất cải thanh âm, đãi ngã quy.
Tiền Khởi

Dịch thơ :
Cuối xuân, về nhà tranh ở núi cũ
Oanh vắng, xuân tàn nơi cửa động,
Mộc lan rơi rụng, hạnh hoa bay.
Chỉ thương bụi trúc bên song cửa,
Vẫn đợi ta về chẳng đổi thay.
Cao Nguyên
-------------------------------- 
谷口書齋寄楊補闕
泉壑帶茅茨,
雲霞生薜帷。
竹憐新雨後,
山愛夕陽時。
閒鷺棲常早,
秋花落更遲。
家童掃羅徑,
昨與故人期。
錢起

Cốc khẩu thư trai ký Dương Bổ khuyết
Tuyền hác đới mao tì,
Vân hà sinh tệ duy.
Trúc lân tân vũ hậu,
Sơn ái tịch dương thì.
Nhàn lộ thê thường tảo,
Thu hoa lạc cánh trì.
Gia đồng tảo la kính,
Tạc dữ cố nhân kỳ.
Tiền Khởi

Dịch thơ :
Trong nhà đọc sách ở Cốc Khẩu
Làm thơ gửi quan Bổ khuyết họ Dương
Suối treo trên mái nhà tranh
Ráng mây in nổi trên cành đằng-la
Yêu thay khóm trúc la đà
Cơn mưa vừa tạnh, nắng tà sườn non
Cánh cò ban sớm chon von
Cành hoa thu muộn vẫn còn chậm rơi
Gia đồng quét cỏ dọn nơi
Đêm qua hẹn bạn đến chơi thăm nhà
Cao Nguyên
---------------------------- 
送崔十三東游
千里有同心,
十年一會面。
當杯緩箏柱,
倏忽催離宴。
丹鳳城頭噪晚鴉,
行人馬首夕陽斜。
灞上春風留別袂,
關東新月宿誰家。
官柳依依兩鄉色,
誰能此別不相憶。
錢起
卷236_14

Tống Thôi thập tam đông du
Thiên lý hữu đồng tâm ,
Thập niên nhất hội diện .
Đương bôi hoãn tranh trụ ,
Thúc hốt thôi ly yến .
Đan Phượng thành đầu táo vãn nha ,
Hành nhân mã thủ tịch dương tà .
Bá thượng xuân phong lưu biệt duệ ,
Quan Đông tân nguyệt túc thùy gia .
Quan liễu y y lưỡng hương sắc ,
Thùy năng thử biệt bất tương ức .
Tiền Khởi

Dịch thơ :
Tiễn Thôi thập tam đông du
Nghìn dặm lỏng vẫn cùng
Mười năm mới gặp lại
Nâng ly phím tơ chùng
Tiệc chia tay vội vã
Đầu thành Đan Phượng quạ kêu chiều
Người ngựa lên đường giữa tịch liêu
Sông Bá chia tay chừng bịn rịn
Quan Đông trăng sớm ngụ nơi đâu
Hai quê liễu rủ một màu
Biệt ly ai chẳng nhớ nhau hỡi người
Cao Nguyên
--------------------------
送僧歸日本
上國隨緣住,
來途若夢行。
浮天滄海遠,
去世法舟輕。
水月通禪寂,
魚龍聽梵聲。
惟憐一燈影,
萬里眼中明。
錢起

Tống tăng quy Nhật Bản
Thượng quốc tùy duyên trụ,
Lai đồ nhược mộng hành.
Phù thiên thương hải viễn,
Khứ thế pháp chu khinh.
Thuỷ nguyệt thông thiền tịch,
Ngư long thính Phạm thanh.
Duy liên nhất đăng ảnh,
Vạn lý nhãn trung minh
Tiền Khởi

Dịch thơ :
Tiễn sư về Nhật Bản
Tùy duyên nơi thượng quốc
Như mộng thuận đường trôi
Biển xa trời mây biếc
Thuyền Pháp nhẹ xa khơi
Ý Thiền soi trăng nước
Lời Kinh cá lắng nghe
Chỉ một đèn một bóng
Soi thấu đến muôn đời
Cao Nguyên

 

21. 
Tô Đông Pha (Tô Thức)

梅花-其一
春來幽谷水潺潺,
的落梅花草棘間.
一夜東風吹石裂,
半隨飛雪度關山.
蘇東坡

Mai hoa (kỳ 1)
Xuân lai u cốc thủy sàn sàn,
Đích lạc mai hoa thảo cức gian.
Nhất dạ đông phong xuy thạch liệt,
Bán tùy phi tuyết độ quan san.
Tô Đông Pha

Dịch thơ :
Hoa mai ( bài 1)
Xuân về góc núi, nước tuôn tràn.
Trong đám cỏ gai, mai héo tàn.
Gió thổi một đêm rung núi đá.
Hoa bay theo tuyết đến quan san.
Cao Nguyên Minh
------------------------------
別歲
故人适千里,
臨別尚遲遲。
人行猶可復,
歲行那可追。
問歲安所之,
遠在天一涯。
已逐東流水,
赴海歸無時。
東鄰酒初熟,
西舍彘亦肥。
且為一日歡,
慰此窮年悲。
勿嗟舊歲別,
行與新歲辭。
去去勿回顧,
還君老與衰。
蘇軾

Biệt tuế
Cố nhân quải thiên lý,
Lâm biệt thượng trì trì.
Nhân hành do khả phục,
Tuế hành na khả truy.
Vấn tuế an sở chi,
Viễn tại thiên nhất nhai.
Dĩ trục đông lưu thuỷ,
Phó hải quy vô thì.
Đông lân tửu sơ thục,
Tây xá trệ diệc phì.
Thả vi nhất nhật hoan,
Ủy thử cùng niên bi.
Vật ta cựu tuế biệt,
Hành dữ tân tuế từ.
Khứ khứ vật hồi cố,
Hoàn quân lão dữ suy.
Tô Thức (Tô Đông Pha)

Dịch thơ :
Giã biệt ( tháng) năm
Người đi còn có ngày về,
Nhưng năm gấp ruổi khó bề đuổi theo.
Thử hỏi thời gian đi đâu?
Theo dòng nước chảy đổ vào biển đông.
Viễn du tận cuối trời không.
Rượu ngon đúng độ xóm đông dậy mùi,
Xóm tây lợn béo no đầy,
Hãy vui cho hết trọn ngày hôm nay.
Bù cho sầu héo năm dài,
Đừng quên từ giã tháng ngày đã qua.
Đừng quay về, hãy đi xa,
Mang theo cùng với tuổi già lão suy.
Cao Nguyên
-----------------------------------
江城子,乙卯正月二十日夜記夢
十年生死兩茫茫,
不思量,
自難忘。
千里孤墳,
無處話淒涼。
縱使相逢應不識,
塵滿面、
鬢如霜。
夜來幽夢忽還鄉,
小軒窗,
正梳妝。
相顧無言,
惟有淚千行。
料得年年腸斷處,
明月夜、
短松崗。
蘇軾

Giang thành tử -
Ất Mão chính nguyệt nhị thập nhật dạ ký mộng
Thập niên sinh tử lưỡng mang mang
Bất tư lường
Tự nan vong
Thiên lý cô phần
Vô xứ thoại thê lương
Túng sử tương phùng ưng bất thức
Trần mãn diện
Mấn như sương
Dạ lai u mộng hốt hoàn hương
Tiểu hiên song
Chính sơ trang
Tương cố vô ngôn
Duy hữu lệ thiên hàng
Liệu đắc niên niên trường đoạn xứ
Minh nguyệt dạ
Đoản tùng cương.
Tô Thức

Dịch thơ :
Mười năm tử biệt sinh ly,
Dù không nghĩ đến dễ gì quên đây?
Nấm mồ trơ trọi lất lây,
Hoang sơ lạnh lẽo đã đầy xót xa.
Gặp nhau chắc có nhận ra,
Mặt hoen cát bụi tóc đà tuyết sương.
Đêm qua trong mộng hồi hương
Bên song lại thấy nàng đương chải đầu.
Lặng yên chỉ biết nhìn nhau,
Nghìn dòng lệ ứa bấy lâu nát lòng.
Trăng khuya bóng ngả đồi thông ...
Cao Nguyên
-------
遊西菩提寺
路转山腰足未移
水清石瘦便能奇
白雲自占东西嶺
明月谁分上下池
黑黍黄粟初熟候
朱柑绿橘半甜時
人生此樂须天付
莫遣兒曹取次知
蘇軾

Du tây Bồ Đề Tự
Lộ chuyển sơn yêu túc vị di
Thủy thanh thạch sấu tiện năng kỳ
Bạch vân tự chiếm đông tây lãnh
Minh nguyệt thùy phân thượng hạ trì
Hắc thử hoàng lương sơ thục hậu
Chu cam lục quất bán kiềm thì
Nhân sinh thử lạc tu thiên phó
Mạc khiến nhi tào thủ thứ tri
Tô Thức

Dịch thơ :
Đi về hướng tây thăm chùa Bồ Đề
Đường quanh eo núi khó dời chân
Đá mảnh, nước trong cảnh lạ thêm
Mây trắng đông tây liền một dải
Hồ in trăng sáng nước chia phân
Ngô vàng , thóc mật đương mùa chín
Quýt đỏ, cam xanh ngọt bội phần
Trời phát lộc cho người hưởng thụ
Cháu con nhớ lấy đó đừng quên
Cao Nguyên
-----------------------------------
留別釋迦院
春風 小 院 卻 來 時
壁間 惟 見 使 君 詩
應問 使 君 何 處 去
憑花 說 與 春 風 知
年年 歲 歲 何 窮 已
花似 今 年 人 老 喜
去年 崔 護 若 重 來
前度 劉 郎 在 千 里
蘇軾

Lưu biệt Thích Ca Viện
Xuân phong tiểu viện khước lai thì
Bích gian duy kiến sứ quân thi
Ưng vấn sứ quân hà xứ khứ
Bằng hoa thuyết dữ xuân phong tri
Niên niên tuế tuế hà cùng dĩ
Hoa tợ kim niên nhân lão hỉ
Khứ niên Thôi Hộ khước trùng lai
Tiền độ Lưu Lang tại thiên lý
Tô Thức

Dịch nghĩa :
Nếu ngọn gió mùa xuân đi tới nơi chùa nhỏ,
Hẳn là chỉ thấy bài thơ của sứ quân đề trên vách.
Có lẽ sẽ hỏi sứ quân đi đâu
Nhờ hoa nói cho ngọn gió biết
Năm này rồi năm khác, bao giờ cùng tận nổi;
Nhưng hoa vẫn còn như là hoa năm nay,
Mà người thì đã cằn cỗi ra rồi.
Nếu chàng Thôi Hộ năm xưa có trở lại lần nữa,
Thì chàng Lưu đã đi ngoài xa diệu vợi

Dịch thơ :
Lưu biệt Thích Ca Viện
Nếu gió xuân qua ngôi chùa nhỏ
Chỉ thấy thơ đề trên vách thôi
Sẽ hỏi sứ quân giờ đâu nhi?
Nhờ hoa cho gió biết khúc nôi
Năm này năm nữa bao giờ hết
Người già đi nhưng hoa vẫn tươi
Thôi Hộ năm xưa mà trở lại
Thì chàng Lưu đã tít mù khơi
Cao Nguyên

Chú thích:
Năm 1078, Tô Thức (8/1/1037–24/8/1101) được 42 tuổi, vào tháng 4, đổi từ Mật Châu 密州 (Sơn Đông) sang Từ Châu 徐州 (Bành Thành), ông có làm bài thơ:
Lưu biệt Thích Ca Viện Mẫu Đan trình Triệu Thối:
留别释迦院牡丹呈赵倅
Năm 1078 tức năm Mậu Ngọ 戊午 hay năm đầu niên hiệu Nguyên Phong 元丰元年
Bài này về sau được khắc trên tường chùa (Thích Ca Viện Mẫu Đan).
Triệu Thối là bạn của Tô Thức, người đã giới thiệu Tô Thức với Vương Triều Vân 王朝云, sau này là vợ của Tô Thức; Vương Triều Vân đã đi theo Tô Thức trên suốt bước đường lưu đày. Vì vậy Tô Thức làm thơ tặng Triệu Thối và cũng có ý muốn nhắc lại chuyện tình của mình với Vương Triều Vân.
Lưu Lang tức Lưu Vũ Tích, Tô Thức muốn nói Lưu Vũ Tích trước đây bị đày đi đất Thục xa ngàn dặm, cũng như mình hiện nay, nếu chàng Thôi Hộ có trở lại thì Lưu Lang cũng đã ở rất xa rồi (từ Mật Châu sang Từ Châu)
Trích từ:
1. 苏轼诗全集-卷八
2. 苏轼年表上_载酒问字_百度空间 
                             -----------------------------------                          

春江晚景
竹外桃花三兩枝,
春江水暖鴨先知。
蔞蒿滿地蘆芽短,
正是河豚欲上時。
蘇軾

Xuân giang vãn cảnh
Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi,
Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri.
Lâu hao mãn địa lô nha đoản,
Chính thị hà đồn dục thượng thì.
Tô Thức

Dịch thơ :
Cảnh chiều sông xuân
Ngoài dậu, hoa đào vài nhánh nở,
Nước ong xuân ấm, vịt hay rồi.
Cỏ tranh đầy đất, mầm lau nhú,
Lũ cá lòng tong muốn rỉa mồi.
Cao Nguyên

Cảnh chiều sông xuân
Ngoài song, vài nhánh hoa đào,
Nước ong xuân ấm lao nhao vịt trời.
Mầm lau nhú, cỏ xanh tươi,
Lũ lòng tong muốn loi ngoi rỉa mồi.
Cao Nguyên Minh

Chú thích :
河豚 (hé tún )hà đồn = cá nóc ( Thiều Chửu )
có thể là cá lòng tong một loài cá nhỏ ở sông thường ngoi lên mặt nước rỉa mồi

22.
Trần Tử Ngang 陳子昂

感遇
蘭若自春夏,
芊蔚何青青.
幽獨空林色,
朱蕤冒紫莖.
遲遲白日晚,
嫋嫋秋風生.
歲花盡搖落,
芳意更何成.
陳子昂

Cảm Ngộ
Lan nhược tự xuân hạ
Thiên uất hà thanh thanh
U độc không lâm sắc
Chu nhuy mạo tử hành
Trì trì bạch nhật vãn
Niệu niệu thu phong sinh
Tuế hoa tận dao lạc
Phương ý cánh hà thành.
Trần Tử Ngang

Dịch thơ :
Cảm ngộ
Lan từ xuân qua hạ
Thật tươi tốt xanh xanh
Khoe mình riêng rừng vắng
Hoa đẹp vươn đỏ cành
Ngày hè qua chầm chậm
Gió thu thổi hanh hanh
Theo mùa hoa rơi rụng
Hương sắc thật mong manh.
Cao Nguyên

23.
Thôi Đạo Dung 崔道融

溪居即事
籬外誰家不系船,
春風吹入釣魚灣。
小童疑是有村客,
急向柴門去卻關。
崔道融

Khê cư tức sự
Ly ngoại thùy gia bất hệ thuyền,
Xuân phong xuy nhập điếu ngư loan.
Tiểu đồng nghi thị hữu thôn khách,
Cấp hướng sài môn khứ khước quan.
Thôi Đạo Dung

Dịch thơ :
Tả cảnh bên khe
Thuyền ai ngoài giậu quên neo,
Gió xuân thổi dạt trôi theo vào đầm.
Trẻ con ngỡ khách đến thăm,
Chạy ra mở vội gióng then cổng rào.
Cao Nguyên Minh

 

24.
Thôi Đồ

春夕旅懹
水流花謝兩無情,
送盡東風過楚城。
蝴蝶夢中家萬里,
杜鵑枝上月三更。
故園書動經年絕,
華髮春催兩鬢生。
自是不歸歸便得,
五湖煙景有誰爭。
崔塗

Xuân tịch lữ hoài
Thủy lưu hoa tạ lưỡng vô tình,
Tống tận đông phong quá Sở thành.
Hồ điệp mộng trung gia vạn lý,
Đỗ quyên chi thượng nguyệt tam canh.
Cố viên thư động kinh niên tuyệt,
Hoa phát xuân thôi lưỡng mấn sinh.
Tự thị bất quy quy tiện đắc,
Ngũ Hồ yên cảnh hữu thùy tranh
Thôi Đồ

Dịch thơ :
Lòng khách đêm xuân
Vô tình nước chảy cuốn hoa rơi
Theo gió đông về Sở viễn khơi
Vạn dậm quê nhà trong giấc bướm
Ba canh nguyệt tận cuốc cầm hơi
Thư nhà biền biệt lòng lo sợ
Xuân giục hoa khai tóc bạc rồi
Tự nhủ không về, về cũng được
Ngũ Hồ sương khói cứ rong chơi
Cao Nguyên Minh

---------------------------

漢室山河鼎勢分,
勤王誰肯顧元勳。
不知征伐由天子,
唯許英雄共使君。
江上戰餘陵是穀,
渡頭春在草連雲。
分明勝敗無尋處,
空聽漁歌到夕曛。
崔塗

Xích Bích hoài cổ
Hán thất sơn hà đỉnh thế phân,
Cần vương thùy khẳng cố nguyên huân.
Bất tri chinh phạt do thiên tử,
Duy hứa anh hùng cộng sứ quân.
Giang thượng chiến dư lăng thị cốc,
Độ đầu xuân tại thảo liên vân.
Phân minh thắng bại vô tầm xứ,
Không thính ngư ca đáo tịch huân.
Thôi Đồ

Dịch thơ :
Nhớ Xích Bích xưa
Thế chia nhà Hán ba chân vạc
Giúp nước phò vua há tính công
Phụng mệnh thiên triều đi đánh giặc
Anh hùng thiên hạ kể thêm ông
Bến xuân còn đó mây liền cỏ
Tàn trận trơ gò lũng bên sông
Tranh thắng chốn xưa thìm chẳng thấy
Chỉ nghe chài hát giữa chiều không
Cao Nguyên

鸚鵡洲即事
悵望春襟鬱未開,
重吟鸚鵡益堪哀。
曹瞞尚不能容物,
黃祖何曾解愛才。
幽島暖聞燕雁去,
曉江晴覺蜀波來。
何人正得風濤便,
一點輕帆萬里回。
崔塗

Anh Vũ châu tức sự
Trướng vọng xuân khâm uất vị khai,
Trùng lâm Anh Vũ ích kham ai.
Tào Man thượng bất năng dung vật,
Hoàng Tổ hà tằng giải ái tài.
U đảo noãn văn Yên nhạn khứ,
Hiểu giang tình giác Thục ba lai.
Hà nhân chính đắc phong đào tiện,
Nhất điểm khinh phàm vạn lý hồi.
Thôi Đồ

Dịch thơ :

Bãi Anh Vũ tức cảnh
Ngắm xuân uất hận vẫn chưa khuây
Thăm lại bãi sông Anh Vũ nầy
Đến lúc Tào Man không rộng lượng
Làm sao Hoàng Tổ dám nương tay
Nhạn Yên vỗ cánh trên hoang đảo
Sóng Thục ru bờ một sớm mai
Ai sẽ là người theo gió nhẹ
Đưa buồm vạn dặm trở về đây.
Cao Nguyên


25.
Tống Chi Vấn

題大庾北驛
陽月南飛雁,
傳聞至此回。
我行殊未已,
何日複歸來。
江靜潮初落,
林昏瘴不開。
明朝望鄉處,
應見隴頭梅。
宋之問

Đề Đại Dữu bắc dịch
Dương nguyệt nam phi nhạn,
Truyền văn chí thử hồi.
Ngã hành thù vị dĩ,
Hà nhật phục quy lai ?
Giang tĩnh triều sơ lạc,
Lâm hôn chướng bất khai.
Minh triêu vọng hương xứ,
Ưng kiến lũng đầu mai.
Tống Chi Vấn

Dịch thơ :

Đề trạm bắc Đại Dữu
Tháng mười nhạn thiên di,
Đến phương nam quày lại.
Sao ta phiêu bạt mãi,
Ngày nao về cố hương.
Sông vắng nước triều buông,
Rừng chưa mờ lam chướng.
Hướng về làng ban sớm,
Đầu lũng thấy nhành maị.
Cao Nguyên
------------------------------
陸渾山莊
歸來物外情,
負杖閱岩耕。
源水看花入,
幽林採藥行。
野人相問姓,
山鳥自呼名。
去去獨吾樂,
無然愧此生
宋之問

Lục Hồn sơn trang
Quy lai vật ngoại tình,
Phụ trượng duyệt nham canh.
Nguyên thuỷ khán hoa nhập,
U lâm thái dược hành.
Dã nhân tương vấn tính,
Sơn điểu tự hô danh.
Khứ khứ độc ngô lạc,
Vô nhiên quý thử sinh.
Tống Chi Vấn

Dịch thơ :
Sơn trang Lục Hồn
Về quê rũ bỏ việc đời,
Chống gậy thăm ruộng mà chơi.
Đầu nguồn xem hoa bên suối,
Rừng sâu hái thuốc thảnh thơi.
Gặp người thượng hỏi tên họ,
Chim núi kêu đó là mình.
Đi đi về về vui thú,
Không gì cho thỏa bình sinh.

Cao Nguyên