sáng ngồi cà phê một mình
nơi phương xa bỗng nhớ
…
SÀI GÒN XƯA
MỘT THUỞ CÀ PHÊ
Lang thang trên “tám phố Sài Gòn”
Bạc áo thanh niên mộng chửa tròn
Gác trọ một thời thao thức nhớ
Sài Gòn hương cũ cà phê ngon.
Sài Gòn nhớ quán cóc trước nhà
Hẻm kiệt loanh quanh ngoại ô xa
Chân quen phố thị đi là nhớ
Nhớ từ quận Một đến quận Ba
Tân Bình Bình Thạnh qua Ông Tạ
Lòng vòng về cư xá Lữ Gia
Uống cà phê như là uống nước
Ngồi đồng quán xá cứ như là …
Sài Gòn buổi sáng uống cà phê.
Bình dân Năm Dưỡng hoặc Lá Me,
Nguyễn Du quán cóc bên Bưu Điện
Nhấm nháp cà phê sáng vỉa hè
Nhịp sống thảnh thơi trong Nắng Mới
Lạ quen một góc phố bạn bè
Lá me rơi nhẹ trên vai áo
Âm thanh phố xá đã quen nghe
Cà phê nhỏ giọt rơi từng giọt
Bất cứ nơi nào bất cứ đâu
Ly cà phê đắng nhưng mà ngọt
Như cuộc đời này nhớ rất lâu
Sài Gòn cà phê tối đôi khi
Cuối tuần hò hẹn rủ nhau đi
Ghé quán Thằng Bờm hay Hầm Gió
Nghe Dạ Khúc buồn em ướt mi
Đèn đêm soi bóng qua ngõ vắng
Hồn thanh niên lãng đãng mùa thi
Quán Văn…Hội quán Cây Tre … nhớ
Cà phê nhừa nhựa giọng Khánh Ly
Thanh âm ma mị vờn khói thuốc
Cuốn hút hồn ta đến dị kỳ
Sài Gòn ngồi quán mai chiều tối
Cà phê nhỏ giọt ướt xuân thì
Dưng không bên tách cà phê nhớ
Sài Gòn một thuở đã không còn
Sài Gòn đã xa Sài Gòn nhớ
Vẫn nhớ cà phê nhớ Sài Gòn
cao nguyen
mai ngoc cuong
No comments:
Post a Comment