Sunday, November 29, 2015

CHÚT DUYÊN HỘI NGỘ

CHÚT DUYÊN HỘI NGỘ
 
  
Phương Lan
Sáng thứ bảy, Cali không có nắng ấm chan hòa, bầu trời xam xám, không trong xanh, gió chỉ hiu hiu cho vừa thương nhớ.
Sáng thứ bảy, niềm vui đến bất chợt khi được nghe giọng nói của những thân tình bè bạn , kể lể , tâm tình, hẹn hò gặp gỡ. Một cô em học chung trường Tiểu học ,Trung học và Đại học, một cô bạn ở xa chưa gặp lại từ ngày rời xa mái trường Trưng Vương , một cô bạn cùng chung Đại học , tiếng nói quen quen. Ba giọng nói, một tình thân. Hạnh phúc đôi khi thật giản dị.
Brodard là nơi chốn hẹn hò của nhóm bạn chúng tôi, cùng chung mái trường Đại học Sư Phạm Sài gòn, không cùng tuổi tác, không cùng môn học, nhưng tình thân ái ngày càng đậm đà, nồng thắm.
Gặp lại nhau tay bắt mặt mừng, kỷ niệm xưa được gợi lại, có vui , có buồn. Nga, cô em út của lớp Việt Hán 1 năm nào đây, vẫn tiếng cười, giọng nói đó, vẫn nước da ngăm ngăm duyên dáng. Chào mừng Nga trong ngày hội ngộ. Nguyễn Xuân Sương , lớp Việt Hán 3 năm nào, khóa 13 của Việt Hán , khóa cuối cùng được mũ áo xênh xang ra trường trước 1975. Anh vẫn đạo mạo, vẫn còn giữ phong cách của ngày nào , thời gian cũng dừng lại đâu đó nơi anh. Chào mừng anh gia nhập nhóm chúng tôi. Vẫn là những khuôn mặt quen thuộc có mặt trên từng cây số , Châu Hà, Tuấn , Tuy, Minh Hải, Xuyến, Oanh ,Thu Thủy, anh Nam , Mai , một thân hữu và tôi . Còn gặp nhau thì hãy cứ vui. Và chúng tôi đã vui , cười, nói, ăn uống suốt nhiều giờ. Người nói, người nghe , có khi không biết nghe ai, chỉ biết là trên khuôn mặt của chúng tôi rạng ngời hạnh phúc.
Gia đình ĐHSP Sài gòn
Đứng T->P:Tuấn,Xuyến,Tuy,Nga,Sương,M.Hải
Ngồi T->P: PLan,Thu Thủy,Châu Hà,Oanh
Biết bao chuyện được kể, biết bao chuyện được nghe, cho nên chẳng cần đi một ngày đàng, cứ gặp nhau là mang được về nhiều sàng khôn. Gặp nhau mà không có hình thì là một thiếu sót vô kể. Thức ăn có thể không ngon lắm , nhưng hình ảnh ghi lại vẫn là điều cần thiết. Mỗi tấm hình là một kỷ niệm, mỗi tấm hình là một niềm vui. 
  
                
 
Cám ơn các phó nhòm   đã cho chúng tôi nhiều tấm hình đẹp.
 Thương lắm cho bác phó nhòm, mới chớp được một kiểu thì âm thanh lại vang lên - còn máy này nữa - . Hình chưa đẹp là lại yêu sách chụp lại. Thế cơ chứ!  Các bác phó nhòm ơi, chúng tôi luôn biết ơn công sức của các bác.
 
Giàn hoa ti gôn hồng thắm đã níu bước chân của chúng tôi. Ôi giàn ti gôn mới đẹp làm sao . Chúng tôi thả hồn về những ngày hoa mộng với bài thơ " Hai sắc hoa ti gôn" của T.T.KH.  Lúc này thì nỗi buồn vu vơ đó đã chìm vào quá khứ, chỉ còn lại những nàng thiếu nữ không còn trẻ xúm xít, cười vui bên nhau cạnh giàn hoa với nụ cười như trẻ thơ. Vui kể gì!
Chỉ thương và tội nghiệp cho giàn hoa, đẹp là thế mà 10 đứa chúng tôi lại che mất , may mà đâu đó vẫn còn thấy em, ti gôn ạ.
 Tuy ơi, Nga ơi , sao lại nhắm mắt thế kia...Nhắm mắt để thấy một chân trời hạnh phúc của cuộc hội ngộ hôm nay sau gần 40 năm của lớp Việt Hán 1, phải không hai bạn? Mắt nhắm để tận hưởng niềm vui.Tuấn, chàng trai nước Việt cũng vui không kém. Hạnh phúc là đây, ngay phút giây này.Chúc mừng các bạn.
 Tôi cũng không bỏ lỡ dịp may hiếm có , phải ghi lại kỷ niệm với cô em Việt Hán 1. Hai trưởng lớp năm nào bên nhau thật thân ái.
Trà sữa ở quán 85C bên cạnh thật là ngon. Lại xúm xít bên nhau nghe Thu Thủy nói về chương trình họp mặt tháng 7 sắp đến với Cường Mai và Hồng Nhung từ Houston đến. Cùng bàn, cùng nói, cùng vui. Niềm vui đang chờ đợi chúng tôi ở phía trước. Lại tìm niềm vui qua chụp selfie...Giơ máy ảnh ra xa để chụp cho cả nhóm thì quý nhân xuất hiện, một cô nàng hân hoan xung phong chụp cho bọn tôi một tấm hình. 1,2,3 say cheese..nhiều cheese quá trong tấm hình này.
 
Lại muốn chụp thêm hình kỷ niệm , tôi để tự động nhưng không được, bỗng đạp trúng cái chân của Tuấn, ủa cái chân của máy chụp hình của chàng Tuấn chứ,Tuấn ta bèn xung phong chụp và đây là tài nghệ của chàng.
Bảy nụ cười tươi tắn, hai nửa  nụ cười của Oanh và Xuyến, và tôi bỗng được tàng hình, may nhờ Oanh níu tay áo  nên còn chút màu hồng. Thế cơ chứ! PLan tôi bèn trổ chút tài mọn để không mất chỗ trong tấm hình.
Ấm áp bên nhau
Cám ơn Hải đã đọc được ý nghĩ của tôi và cám ơn Tuấn đã cho tôi một tấm hình thật đẹp, thật tươi tắn bên giàn hoa ti gôn. Chúng ta cám ơn nhau cho buổi hội ngộ này. Lời cám ơn cuối dành cho Nga là nhân vật chính của cuộc họp mặt này. Thân ái chúc Nga về nhà bình an .
 
PHƯƠNG LAN hb
7:39 PM 05/09/2015
________________
Mỗi lần hội ngộ, một lần ăn
Chụp hình, chụp bóng thiệt lăng xăng
Ai nấy cũng đều vui như tết 
Bốn cao một thấp vẫn còn hăng
Việt Hán ngày càng đông bạn cũ 
Thì tình thân ái lại càng tăng
Hôm nay vào đúng ngày hiền mẫu 
Gửi các bạn hiền bản Maman
Happy Mother's Day 2015
Cao Ngọc Cường

 Hong Le 
Cám ơn phóng viên PLan tường thuật đầy đủ, hình đẹp, người ai cũng đẹp, cũng tươi.

Chúc các bà mẹ ngày Hiền mẫu trọn niềm hạnh phúc nhé.

HNhung
 
Mai Nguyễn Canada
 
 O xa thay ban ri -pot-to
Lam toi hang hai da them mo
Mo den mot ngay trong thang 6
Minh lai hoi hop , lai lam tho ...
TUẤN LÊ
 
Thật bái phục tài năng của chị Phương Lan, Lê Nga cũng nhân dịp này xin chân thành cảm ơn các anh chị và cạc bạn đã cho Lê Nga được hội ngộ với một bữa ăn thật ngon và được ôn lại 40 năm kỷ niệm thật xúc động và đáng quý !
THU THỦY
 
Men chuc cac ban gai ban trai cua T.Thuy deu vui suong trong tinh thuong hien tai cua me, hoac hoai niem ngot ngao ve tinh me khi nguoi con song.
HAPPY MOTHER'S DAY!!!
OANH CHU

Cam on Lan va cac ban. Nhat la nho co Nga sang choi Onah duoc mot ngay hop mat vui ve. Chuc cac ban luon may mam va nhieu suc khoe de con hop mat dai dai.
Oanh Chu
LÊ NGỌC ĐIỆP
 cảm ơn P Lan ! sáng tháng 4 các bạn hiền ngồi với nhau cafe và nói chuyện  ngày xưa ... ngày xửa!
MINH HẢI

Cao thấp cùng một nhà họ bệnh
Chỉ có cao cường họ khỏe thôi 
Chúc bác Cao sống trăm tuổi thọ
Phô trương Cường lực với mọi nhà
CAO CƯỜNG


Đã trải sự đời : sanh, lão, bệnh. 
Chỉ còn có  tử chưa từng thôi 
Đã xa cái tuổi tri thiên mệnh
Thì thân tứ đại phó cho trời
 
Chỉ cốt là vui thời được vậy
Tri âm có bạn thỏa tâm đầu
Được một ngày như mọi ngày - thoả
Thảnh thơi thơ túi rượu lưng bầu

Thanks MH & bác Dũng
C2
TUẤN LÊ
 Mình mới nói chuyện với một ông anh lớn ở trong nhà,ông ấy nói ông ấy chỉ là ước ao được sống trở lại cái thời còn sinh viên sư phạm, mỗi lần lãnh tiền học bổng ra thì lại đi chơi phố mua sắm một vài món đồ lặt vặt chẳng hạn như cây viết máy Pilot ông hàng mơ ước..
hi vọng anh Cao Cường ,chị Minh Hải cũng như các bạn khác đều có những ước mơ rất bình yên trong tâm hồn...
năm ngoái,trong một buổi họp mặt với cựu học sinh trường chu văn an,các bạn mình thi nhau kể về những chuyện làm ăn ở trong hãng Boeing,ở trong bệnh viện,trong một thương vụ lớn tại Việt Nam,thậm chí có bạn còn vừa mới bắt tay với Tổng Thống nước Mỹ...nhưng tôi chỉ chú ý đến một người bạn kể lại câu chuyện về một chiếc xe đạp cũ kỹ trong trường đại học sư phạm...cùng với kỷ niệm của những ổ bánh mì chúng tôi đã từng chia sẻ cho nhau...
ĐẠI HỌC SƯ PHẠM SÀI GÒN

Xin cám ơn Phương Lan và anh Cường rất nhiều nghen.
Chúc gia đình Phương Lan và gia đình anh Cường luôn được vui mạnh nha.
Thân mến
TH

Mọi thư từ, bài vở ... xin gởi về:  daihocsuphamsaigon@gmail.com

No comments:

Post a Comment