Trong mùa đại dịch Covid 19 các hoạt động của chúng ta cũng bị ảnh hưởng, thời gian gần đây tình cờ tôi đọc được một bài thơ Anh ngữ rất hay, do một người bạn chuyển tiếp, nhưng không có tên tác giả.
Có thể là một ai đó vô tình hay cố ý không ký tên vì chẳng ai sở hữu gì trong cái thế giới đang bị dịch bệnh hoành hành này:
"We fell asleep in one world, and woke up in another.
Suddenly Disney is out of magic,
Paris is no longer romantic,
New York doesn’t stand up anymore,
The Chinese wall is no longer a fortress, and Mecca is empty.
Hugs & kisses suddenly become weapons,
and not visiting parents & friends becomes an act of love.
Suddenly you realize that power, beauty & money are worthless, and can’t get you the oxygen you’re fighting for.
The world continues its life and it is beautiful.
It only puts humans in cages.
I think it’s sending us a message: You are not necessary.
The air, earth, water and sky without you are fine.
When you come back,
remember that you are my guests. Not my masters.”
"Bao nhiêu thành phố rộn rịp, náo nhiệt khi mọi người đi ngủ rối thức dậy không một bóng người, bóng xe, không một tiếng động?
Đâu rồi cảnh giới thần tiên của địa đàng Disney?
Paris đã hết nên thơ, và New York không còn sừng sững thách thức nữa.
Vạn Lý Trường Thành thôi là pháo đài đồn lũy và thánh địa Mecca hoàn toàn hoang vắng.
Ôm nhau, hôn nhau bỗng trở thành nguy hiểm.
Con cái không thăm viếng cha mẹ, bạn bè không thăm viếng nhau là bày tỏ tình yêu.
Trong thoáng giây, người ta ngộ ra quyền lực, nhan sắc và của cải đều vô nghĩa, không thể đánh đổi dưỡng khí cho buồng ngực thoi thóp kêu đòi.
Thế giới vẫn tiếp tục sinh tồn và đời vẫn đẹp, chỉ là con người bị giam giữ trong những cái lồng.
Tôi nghĩ có một thông điệp cho chúng ta:
Loài người không cần thiết.
Bầu trời, quả đất, sông biển vẫn an nhiên không cần con người có mặt.
Nếu có khi nào tái sinh, hãy nhớ con người là khách, không là chủ nhân của vũ trụ này"
Tạm dịch qua thơ lục bát Việt Nam :
Chúng ta thiếp một giấc say
Tỉnh ra...thế giới đổi thay khác liền
Disney hết vẻ thần tiên
Paris lãng xẹt vô duyên thế nào
Nữu Ước hết nét tự hào
Trường thành Vạn Lý nhỏ sao nhỏ là
Hoang vu thánh địa Mecca
Ôm hôn âu yếm cũng là hiểm nguy
Đừng thăm viếng, cũng đừng đi
Cha mẹ con cái giờ thì cách xa
Đột nhiên bạn tỉnh ngộ ra
Bạc tiền nhan sắc chỉ là phù vân
Danh vọng quyền lực tan dần
Chỉ còn dưỡng khí là cần thiết thôi
Khi hai lá phổi kêu đòi
Máy thở cho sự sống hồi sinh thôi
Thế giới tiếp tục sinh sôi
Cuộc sống vẫn đẹp như hồi nguyên sơ
Chỉ loài người sống ơ thờ
Trong chiếc lồng hẹp để chờ chết thôi
Thông điệp gửi bạn và tôi :
Chẳng cần thiết phải sinh sôi loài người
Không khí, đất, nước, bầu trời
Vẫn luôn tươi đẹp như thời lập thiên..
Khi bạn trở lại bình yên
Xin bạn hãy nhớ đừng quên mấy lời:
Vũ trụ không của con người
Ta chỉ là khách trọ nơi đất trời
Qua cơn đại dịch....bạn ơi
Tìm về Nguồn Thật muôn đời an vui.
Cao Nguyên mnc
No comments:
Post a Comment