Cuối năm, ngồi uống rượu một mình
Chờ một mùa xuân sẽ tái sinh
Trầm ngâm đối bóng trên trang ảo
Như đêm dài đợi ánh bình minh
Uống rượu cũng chỉ là cái cớ
Trải lòng trên giấy trắng đêm nay
Chưa uống đã nghe lòng trăn trở
Hững hờ ly rượu ấm trên tay
Sóng sánh rượu lên màu hổ phách
Thoáng nghe văng vẳng tiếng sênh ca
Mấy chục năm dài thân ly khách
Một hôm bỗng lại nhớ quê nhà
Trầm ngâm bên rượu không ai phạt
Tháng lụn năm tàn lay lắt lay
Rượu không bằng hữu e chừng nhạt
Muốn say cũng khó một mình say
Bằng hữu cách xa vài vạn dậm
Thôi thì đối ẩm mở Face time
Nâng chén chào năm cùng tháng tận
Đón cái tuổi già cũng hết ham
Càng già ta lại càng hay rượu
Uống vào lại nhớ bạn hiền xưa
Tú Xương xưa chỉ ba thứ khoái
Ta giờ nhiều thứ khoái không chừa
Uống vào thơ lại ra vung vít
Bằng hữu góp vào đến muôn chung
Gươm cùn, giày cỏ lê mòn gót
Ngỡ mình là thứ Lệnh Hồ Xung
Chánh tà hai phái vui bằng thích
Ba hoa miệng lưỡi nói lung tung
Đối ẩm cùng sầu đêm trừ tịch
Nhìn ta sao giống một lão khùng…
Cao Nguyên
30 tháng Chạp
No comments:
Post a Comment