Saturday, December 19, 2015

QUÊ HƯƠNG TÔI, HAI CHỮ SÀI GÒN

Quê hương tôi : hai chữ Sài Gòn

Nghỉn trùng xa, Sài gòn dấu yêu vẫn về trong giấc mộng.
Con đường xưa nơi chốn cũ, mãi mãi trăm nhớ ngàn thương.
Đêm Givral cô đơn bên ấm trà Lipton chanh đường.
Nhà hát lớn bước vào giấc ngủ, phu quét đường dừng tay.
Khách sạn Air France lên đèn, xập xình dạ vũ thâu đêm.
Đường Tụ Do hoa lệ thanh lịch nổi tiếng miền viễn đông.
Xuôi giòng tới bờ sông, ngược giòng lên Vương Cung Đức Mẹ..
Ngôi giáo đường mái ngói đỏ ngạo nghễ giữa rừng cây xanh.
Bưu điện thành phố: một kiến trúc đường nét cổ Hy Lạp.

 
 Xe khô mực sạp bán báo hàng bò bía ngay mặt tiền,
Ngô viết Thụ kiến trúc sư: người thiết kế dinh Độc Lập.
Bao lần bể dâu bất chấp, vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt.
Đại Lộ Thống Nhất dồn dập bước quân hành các binh chủng
Lề Quốc Khánh vinh danh anh hùng hào kiệt giữ non sông.
Tháng sáu chiều mưa, ngồi quán Brodard người yêu không đến.
Được hung tin người bạn hiền bỏ mình trong trận Charlie.

 
Mới ngày nào cùng luận bàn thế sự, mỗi người mỗi ý.
Anh bảo rằng trong trận chiến này chúng ta bị bội phản.
Những tên phù thủy các cường quốc thò bàn tay lông lá.
Vận mệnh nước nhược tiểu đã ngả giá trên bàn hội nghị.
Binh hùng tướng giỏi toàn dân một lòng cũng chỉ thế thôi.
Nói cho cùng: chúng ta một lũ đã sinh lầm Thế Kỷ.
Cả một đời dọc,ngang rồi một ngày bỗng chốc hư không
Trời Sài Gòn chợt nắng chợt mưa, gió lúc lộng lúc yên.
Mưa rơi rũ sạch bụi trần, gió đưa Anh đến Niết Bàn.
Xin thắp nén nhang chào một lần cuối chàng trai đất Việt.
Văn võ song toàn, sống trách nhiệm, trả xong nợ núi song
Cám ơn Anh dân miền Nam hưởng thanh bình sống phồn vinh.
Bỗng một ngày Đồng Minh tháo chạy, non sông vào tay Cộng.
Đồng bào Anh bạn bè Anh phải sống lưu vong từ đó.
.

 
 Bùng binh Con Rùa một sáng mùa Đông hẹn hò quán nhỏ.
Nhìn lá vàng bay theo cơn gió lộng, không thốt một lời.
Để tình yêu chắp cánh bay đi, để hối tiếc một đời.
Đường Duy Tân với Đại học Luật, những dấu chân kỷ niệm.
Văng vẳng đâu đây giọng chàng Elvis: Em hiền như Ma soeur.
Tuổi trẻ nào chẳng thẩm hát nhạc phổ thơ Nguyễn tất Nhiên.
Chàng thi sĩ của những bài thơ tình phiền trách người yêu.
Bội tình hay thủy chung, nghĩ cho nhiều cho sâu một nghĩa.
Như đồng tiền hai mặt mặt người mặt lúa: chỉ là một.
Khi tung lên lúc rớt xuống, chắp tay cầu nguyện: hên sui.
Sống một đời phiêu bồng, thác bên hông chùa Quan Thế Âm.
Không bà con không bè bạn chỉ một thời kinh đưa tiễn.
Anh đã khuất, những vần thơ hiện bất tử với thời gian
.
Trường Gia Long kín cổng cao tường, mé Bà Huyện Thanh Quan.
Quán đậu đỏ xe bò bía hàng nước mía gánh cóc dầm.
Nhất quỉ nhì ma thứ ba học trò, dù cấm dù ngăn.
Hộc bàn chỗ dấu, chờ Thầy quay mặt ăn cho bằng hết.
Chẳng quen chẳng biết cũng chờ cũng đợi bày đặt đón đưa.
Này chú lừa non, lại đây chị bảo: khôn hồn thì biến.
Trong lớp thì hiền vừa ra khỏi cổng: bà nanh trăn quấn.
Trường Trưng Vương đường Nguyễn bỉnh Khiêm khá gần vườn bách thảo.

Chẳng ai trồng không người gieo cớ sao đủ loại cây si.
Sinh viên các ngành nhân danh kẻ sĩ thách nhau bắt đào .
Một ánh mắt trao một nụ cười mỉm đưa vào giấc mộng.
Người tình học trò nhặt bông phượng đỏ ép giữa trang sách,
Thế rồi chuyện tình đổi cảnh, đau thay ngay ngày nhập ngũ.

Nại cớ Mẹ bảo một ngày không xa thành góa phụ non.
Chiều thứ bẩy đường Bonard bừng sống đúng giờ bát phố.
Tay trong tay cuốc bộ, ngược xuôi khắp đại lộ trung tâm.
Những bước chân sáo như chim sổ lồng, như én đưa tin.
Gần mùa Giáng Sinh khi trời trở lạnh thêm nét Paris.
Dân Marie Curie, dân Saint Paul; Jean jacques Rousseau
Khoác áo manteau quấn khăn foulard mang boots cao gót
Mini jupe váy ngắn chân dài tóc kiểu Sylvie Vartan.
Vọng từ cà phê Christophe: non non Je ne t’aime plus.

Mặt mày ngơ ngác các chàng mồ côi trụ trì Mai Hương .
Bên kia đường thương xá Tax: hàng mỹ phẩm bày các lọai.
Quán Pole Nord bán bánh bán kem dành lứa tuổi Ô mai.
Nước mía Viễn Đông, phá lấu Chùa Chà, vừa nhai vừa đứng .
Đường Hoa Nguyễn Huệ, nhộn nhịp tưng bừng, chào đón nàng Xuân.
Có trang trí, có cây kiểng, có múa Lân, có pháo nổ.
Dập dìu ngắm hoa giả bộ, bất chợt ngắt trái bẻ cành.
Chủ vựa cây kiểng mồm năm miệng mười cũng cười chào thua.
 
Những khứa luống tuổi, như con thiêu thân, yêu cuồng sống vội.
Sáng Thanh Bạch tối Kim Sơn ngóng trông vũ trường mở cửa.
Shotguns Queenbees La Cave Cabaret Au Chalet.
Quán Cái Chùa, quán Thanh Thế, giới nhà báo, đám giang hồ.
Thả vịt chạy dông, hội thảo tuyên bố toàn chuyện bú dù.
Tạ Thu Thâu con đường vải lụa, thuộc Chà Và Án Độ .
Phố phường rộn rã giọng nói tiếng cười mỗi độ xuân sang
Các mợ các cô đỏng đảnh tìm hàng may quần may áo.
 
Trong chợ Bến Thành, hàng quán mời chào, toàn các món ngon.
Chả giò nem nướng gỏi cuốn chạo tôm bánh ướt bánh bèo.
Bún bò giò heo, cơm tấm bì chả, chẳng tha thứ nào.
Đường Lê Thánh Tôn, nào tiệm thời trang lại lắm tiệm vàng,
Các đấng mày râu, như trâu xỏ mũi. miễn cưỡng theo chân.
Vào ra mỗi lần, nguyên cả tháng lương đi chơi chỗ khác.
Vòng ngoài ngôi chợ, các quầy hoa kiểng, các loại trái cây.
Cám ơn Đà Lạt, cám ơn Lái Thiêu, cám ơn Bình Dương
Ngã tư quốc tế, quần hùng các sao cải lương kịch trường .
Thanh Nga nữ hoàng không vương miện, Thành Được vua không ngai.
Trần Hưng Đạo đại lộ rất dài, nối liền hai thành phố.
Sài Gòn quản trị quản lý, Chợ Lớn lái buôn thương hồ,
Trên bến dưới sông, các sạp các bồ, người Hoa người Việt.
Lập các bang hội người Tiều người Quảng, các trùm các vua.
Vua lúa gạo, vua vải vóc, trùm Dollar, trùm đồ giả.
Danh trấn giang hồ nhất dạ đế vương, chắc Soái Kình Lâm.
Mặc áo Long Bào, nốc Mai Quế Lộ, yêu Dương Quí Phi.
Vũ nữ Ngân Đình tuyển từ Quế Lâm đẹp tựa Ngu Cơ
Ăn Cơm Tầu không đâu bằng đại tửu lầu khu Chợ Lớn.
Mì tôm hùm Á Đông, Đổng Khánh sò diệp nấm đông cô.
Bát Đạt heo bao tử, Diamond bồ câu quay da dzàng;
Bánh Trung Thu nhân vây nhân yến cửa hàng Đông Hưng Viên.
Ăn cơm Tây về Đinh tiên hoàng phải ghé Chez Albert.
Langoustine Thermidor. Beefsteak Chateaubriand.
Phở gà gia truyền Hiền Vương đối diện với viện Pasteur.
Áo dài Thiết Lập may đo phải chờ cho qua mùa cưới.
Đầu năm đi lễ xin xâm nên tới Lăng Ông Bà Chiểu.
Lắc ống lấy thẻ cầu tài cầu lộc cầu phúc cầu duyên.
Thầy bói cô đồng lê la sân đền bàn quẻ tào lao.
Trường dua Phú Thọ Lê đại Hành một thiên đường đỏ đen.
Giới cá kèo bọn giầu có vung tiền mua cỏ nuôi ngựa.
Đời vô thường, danh vọng tựa phù vân, xá gì được thua.
Sống vô tư chơi xả láng vốn bản sắc dân Nam Bộ.
Lần nọ trở về, Sài Gòn đổi tên: tên một con người.
Con đường xưa, nơi chốn cũ và con người đều đổi thay.
Trồng cây mười năm trồng người trăm năm: nay gặt kết quả
Sống vô liêm sỉ, sống vô trách nhiệm chẳng qua loài vật.
Sài Gòn ơi ! thôi đã mất, đã mất người trong cuộc đời.
Hoàng Huyên

No comments:

Post a Comment