Tượng Ba Người Lính
Chiều hôm qua, tôi có chút việc phải ghé qua vùng Midtown Houston. Tìm một chỗ đậu xe đã khó, lại càng khó hơn vì sau cơn bão Beryl, cây cành gãy đổ còn ngổn ngang bên lề đường.
Phải đậu xe xa hơn vài khúc đường và đi bộ đến nơi cần đến.
Trên đường Dunlavy, tình cờ tôi nhìn thấy tượng ba người lính màu đồng đen, to lớn như người thật trên một bệ cao, sát bên vệ đường nằm trong một khu đất nhỏ, có lẽ của tư nhân, nhuốm vẻ hoang phế, mặt tiền hướng ra đường phố, có hàng rào sắt cũ kỹ bao quanh. Phía sau có một car port mái che bằng tôn đã bị gió lật ngửa trên mặt cỏ dại đầy cành nhánh cây gãy ngổn ngang càng tăng vẻ ảm đạm của cảnh vật.
Từng là một người lính trước đây, đồng cảm nên tôi tò mò dừng lại để quan sát.
Sống ở Houston hơn 30 năm, đây là lần đầu tiên tôi mới được thấy khu tượng đài ba người lính này; nhưng trông rất quen như đã từng gặp đâu đó trong đời.
Tôi tính lách vào bên trong qua cánh cổng sắt long chốt khoá, đủ để ép người chui lọt qua…nhưng nghĩ lại không ổn, nên chỉ chụp hình qua khe cổng hở.
Hàng chữ dưới chân tượng đài tróc sơn gần như không đọc được vì hàng rào và cỏ hoang mọc lởm chởm che khuất tầm nhìn. Tôi chỉ nhìn thoáng qua được dòng đầu “Gen. H. Norman Schwarzkopf …” Tên ông tướng Mỹ này thì tôi biết rất nổi tiếng từng chỉ huy chiến dịch Bão Sa Mạc những năm đầu thập niên 90 trong Chiến Tranh Vùng Vịnh mới đây thôi, và trước 1975, ông có tham chiến ở Việt Nam. Tôi chỉ biết và nhớ đến đấy thôi và vội chụp vài tấm hình,
“Lòng đâu sẵn mối thương tâm,
Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra.”
Nhưng cũng phải vội rời đi đến nơi hẹn vì đã khá trễ. Trong đầu vẫn còn hình bóng ba người lính: Một người lính Mỹ to lớn cùng một người lính Việt Nam nhỏ con hơn, dìu một đồng đội cũng người Việt bị thương khắc trong tượng đài vừa chú mục.
Rồi lẩn quẩn nghĩ tượng đài chắc đứng đó đã lâu, giờ hoang phế điêu tàn
Nơi đây phố xá thị thành
“Mà sao hương khói vắng tanh thế này” ( Kiều)
Xong việc, về đến nhà mới lục lọi tìm tòi lai lịch của tượng đài ba người lính đã thấy lúc ban chiều nhưng tìm mãi vẫn chưa ra tung tích. Chỉ thấy chi tiết và hình ảnh tượng đài hai người lính Mỹ Việt trên đường Bellaire là nhiều nhất.
Lục lạo miết, tôi mới tìm thấy một chi tiết nhỏ trên Flick.com cho biết một bác sĩ người Việt ở Houston đã làm đài tưởng niệm này để vinh danh Tướng N. Schwarzkopf, khi đó là thiếu tá cố vấn một Tiểu đoàn Dù VN đã liều chết cứu được nhiều thương binh Việt Nam trong chiến trận và đã được Chính phủ Hoa Kỳ trao tặng huy chương Ngôi Sao Bạc vì lòng dũng cảm của ông mà hình tượng được khắc họa lại như tôi đã thấy
“Một vùng cỏ áy bóng tà,
Gió hiu hiu thổi một vài bông lau.”
“Nỗi niềm tưởng đến mà đau,
Thấy người đứng đó biết sau thế nào ?”
Tài liệu của Flick không cho biết tên vị bác sĩ Việt Nam nào ở Houston đã có công thực hiện bức tượng trên có lẽ được đặt trên mảnh đất riêng của ông nơi đường Dunlavy và từ đâu dẫn đến cảnh hoang tàn không ai quan tâm chăm sóc đài tưởng niệm này.
Rất mong những vị có trách nhiệm đại diện Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Houston quan tâm đến Đài Tưởng Niệm này và có thể đặt nó vào một vị trí xứng đáng hơn chẳng hạn nơi khuôn viên trụ sở Cộng Đồng… @
Mong lắm thay!
Trân trọng tri ân
mnc
“There's nothing wrong with being afraid. And true courage is not not being afraid. True courage is being afraid, and going ahead and doing your job anyhow, that's what courage is.”
General H. Norman Schwarzkopf Jr.(1934-2012) Commander, Operation Desert Storm
No comments:
Post a Comment