Mẹ già con cũng già theo.
Tháng năm hiu hắt ngọn heo may về.
Lòng con cảm thấy tái tê
Lá vàng trước gió gần kề … xót xa
Mẹ già, và con cũng đã già
Con bên gối mẹ lúc xế tà
Còn được lúc nào mừng lúc đó
Ơn Trời ngày tháng đã trải qua
Hạnh phúc bên con còn có mẹ
Quấn quýt cháu con được cạnh bà
Xuân hạ thu đông mùa thay đổi
Vẫn mừng còn bóng mẹ vào ra
Bên mẹ con nào đâu dám nghĩ
Có ngày mẹ sẽ phải đi xa
Mẹ già điếc lác, con lễnh lãng
Nói vịt, mẹ nghe lại ngỡ gà
Dùi đục ầm lên, con với mẹ
Cứ phải nói to vỡ cả nhà
Vậy có lắm khi làm mẹ giận
Thằng con nóng nảy cứ quát la
Biết thế cho nên con tự hứa
Viết trăm chữ Nhẫn tạ mẹ già
Con biết mẹ thương con để bụng
Và con thương mẹ chẳng nói ra
Mấy chục năm dài con bên mẹ
Quen dần chẳng đếm tháng ngày qua
Một thoáng thu qua rồi đông đến
Đời như là bóng chớp chiều tà
Một sớm lá vàng treo trước gió
Để con nhìn mẹ mắt nhạt nhoà
Xưa mẹ nuôi con bao khổ cực
Giờ con chăm mẹ …dám kể mà
Trên giường bệnh mẹ nằm thiêm thiếp
Con đứng lặng nhìn mẹ xót xa
Giá gì con gánh giùm cho mẹ
Bao nhiêu đau đớn mấy tuần qua
Con đọc trăm kinh cầu cho mẹ
Vượt qua tật bệnh để về nhà
Về cùng các con và các cháu
Gia đình ta lại sẽ vui hoà
Chúa ơi! Mẹ ơi!
Con thác mẹ con trong tay Chúa
Ủi an nâng đỡ mẹ của con
29/9
Mai Ngoc Cuong
No comments:
Post a Comment