Hai bài thơ về một dòng sông
CHIỀU QUA SÔNG, NHỚ NHÀ
Dòng Potomac lặng lờ,
Cây đa chẳng có, con đò cũng không.
Ngẩn ngơ những ngóng cùng trông,
Nơi quê người cứ tưởng mong quê nhà.
Ngược xuôi Ngã Bẩy.Ngã Ba,
Trông tìm Cố Quận.
Biết là tìm đâu ?
Ngậm ngùi cồn cỏ, bờ lau.
Trong tiềm thức hiện mái đầu tuyết sương.
Lưng còng chĩu nặng nhớ thương.
Mắt lòa từ độ dõi đường con đi.
Lòng đau từ lúc phân kỳ.
Xót xa từ thủa biệt ly đến giờ.
Dòng Potomac lặng lờ,
Cây đa chẳng có.
Con đò cũng không.
Hoa Thịnh Đốn tháng Tư 1995.
Tạ Quang Trung
Họa nguyên vận
BÊN SÔNG LY KHÁCH NHỚ NHÀ
Ngày trôi như nước lững lờ
Mơ hồ có tiếng gọi đò trong không
Quê nhà xa ngái vọng trông
Người đi độ ấy vẫn mong về nhà
Mười phần hết bảy còn ba
Nhìn mây viễn xứ biết là nơi đâu
Phơ phơ tóc trắng bông lau
Bờ xa lớp sóng bạc đầu hơi sương
Quê nhà rau đắng còn thương
Cầu tre lắc lẻo biết đường nào đi
Phiêu du khắp xứ Hoa Kỳ
Ai còn nhớ buổi từ ly bấy giờ
Nhớ dòng sông cũ lững lờ
Vẫn còn nghe tiếng gọi đò hư không
Cao Ngọc Cường
No comments:
Post a Comment